Editor: shinoki
" Cô chớ ở trước mặt tôi nói chuyện giật gân."
Thời Tiểu Niệm đứng ở nơi đó nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn Mona, cô xoay người rời đi.
Mona đứng cửa, nhìn bóng lưng Thời Tiểu Niệm, khóe môi nổi lên một vệt cong kiêu ngạo, trong mắt có tự tin.
Có mấy người không cần cô nhọc lòng sẽ tự rời đi.
Bởi vì chướng ngại trước mắt bọn họ đều do Thượng Đế đặc biệt ban tặng.
Thời Tiểu Niệm một mình trở về phòng, trên giường quả nhiên chất đống chăn gối mới.
Cô chậm rãi đi tới, ngón tay xẹt qua chăn, cô cảm thấy từng chữ của Mona đều là nói hưu nói vượn, có thể cô nhưng phản bác không được
"Tiểu Niệm, thừa nhận đi, cô chỉ là một sủng vật tình ái trong sinh mệnh Cung Âi mà thôi, hiện tại bệnh tình của Cung Âu đang từ từ tốt lên, điều anh ấy cần là có một người chân chính qua lại, mà không phải em."
Sủng vật tình ái.
Cô sống sờ sờ, muốn làm sao thừa nhận mình chỉ là sủng vật tình ái.
Cô không phải, cô cũng không thể thể thừa nhận loại chuyện buồn cười này.
Thời Tiểu Niệm đưa tay xoa bụng mình, bảo bảo của cô và Cung Âu đang chậm rãi lớn lên trong bụng cô, Cung Âu cũng đã không chịu được cô
Cô không tin.
Cô tuyệt đối không tin.
Thời Tiểu Niệm xoay người chạy ra khỏi phòng, đi tới căn phòng sát vách, đưa tay dùng sức gõ cửa, như biết là cô, âm thanh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580941/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.