Editor: Yuhina
Thì ra không phải là ảo giác của cô.
Nguyên lai, ngày mà cô đẻ chính là Mộ Thiên Sơ hầu ở bên người cô.
Hắn còn sống, còn sống rất khỏe mạnh.
Mộ Thiên Sơ mỉm cười, Thời Tiểu Niệm nhìn hắn, con mắt cũng không dám chớp, sợ sau khi chớp mắt, hắn liền biến mất, hắn không còn tồn tại nữa.
Cô không kiềm chế được nước mắt.
Thấy thế, Mộ Thiên Sơ thu lại nụ cười bên môi, hắn đứng lên đi tới trước mặt Thời Tiểu Niệm, đưa tay ra, đầu ngón tay lướt qua giọt nước mắt óng ánh trên mặt cô, "Tại sao lại khóc"
Thời Tiểu Niệm ngơ ngác mà nhìn kỹ lấy hắn, nước mắt lảm mơ hồ tầm mắt của cô, cô giơ tay lên, ngón tay run run, đầu ngón tay của cô đụng một cái vào cằm của hắn.
Chỉ một giây, cô liền rụt ngón tay về.
Là có nhiệt độ.
"Em biết anh sẽ không chết mà, em liền biết anh sẽ không chết mà" Thời Tiểu Niệm thì thào nói, âm thanh run rẩy đến lợi hại, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Đã lâu như vậy.
Cô biết, hắn sẽ không chết, hắn nhất định sẽ bình an.
"Đúng vậy, anh không chết, anh còn sống rất tốt." Mộ Thiên Sơ mở hai tay ra hướng về phía cô, ôm cô vào lòng bên trong, ôm thân thể sau khi mang thai chút đẫy đà của cô.
Thời Tiểu Niệm nhắm mắt lại, nước mắt chảy xuống, cô đưa tay ra đặt lên lưng của hắn, "Anh còn sống, quá tốt rồi."
Âm thanh của cô cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580841/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.