Editor: Yuhina
Không tìm được.
Đúng là một cái cớ thật hay.
Thời Tiểu Niệm đi tới chiếc ghế sô pha ở một góc khác ngồi xuống, như đúng rồi nói, "Là anh không muốn tìm thôi, chứ nếu anh muốn tìm, anh có thể tìm bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu, không chỗ nào mà không tìm được, ví như bây giờ chẳng hạn."
Nếu hắn đã muốn tìm, thì cô có trốn đi đâu cũng vẫn bị tìm ra.
Hai người ngồi ở hai chiếc sô pha màu trắng, ngồi cách nhau chưa đến một thước.
"Nhưng anh không thể tìm được, nơi đó không tín hiệu, không có Internet, làm thế nào anh cũng không tra ra được, cha mẹ anh lại ở trong bóng tối cản trở anh điều tra, thậm chí đã đi qua chỗ đó rồi lại bỏ qua" Cung Âu hơi dùng sức nói, như một đứa trẻ bị ủy khuất, mãnh liệt muốn chứng minh bản thân.
Thời Tiểu Niệm ngồi ở trên ghế salông mềm mại, nghe hắn nói mà lông mi run rẩy, hỏi, "Anh thật sự đã đi tìm tôi"
Cô không biết còn có thể tin tưởng hắn được nữa hay không.
"Có muốn anh ngồi ở máy phát hiện nói dối cho em xem hay không "
Cung Âu trừng mắt về phía cô, còn dám nghi ngờ hắn.
Thời Tiểu Niệm hạ tầm mắt nhìn sàn nhà màu trắng, đáp án như vậy, đi ngược lại sự tưởng tượng cuả cô.
Hắn không phải là không tới gặp cô, mà là không tìm được cô.
"Em một mực chờ đợi anh tới cứu em, không phải là…" Cung Âu trừng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580805/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.