Editor: Yuhina
Cung Âu dùng bộ dáng này để tới trước mặt cha mẹ cô sao, từ đâu cha mẹ cô đã nghĩ muốn cô gả cho Mộ Thiên Sơ.
Nếu không đột nhiên xảy ra chuyện này, cơ bản cô cũng sẽ ngầm thừa nhận sự an bài của cha mẹ .
"Em căng thẳng cái gì"
Dưới bóng đêm, Cung Âu đứng trước mặt cô hỏi, con ngươi đen nhìn chằm chằm vào cô.
"Căng thẳng chứ, em đang không biết anh có thể ở trước mặt bọn họ lưu lại ấn tượng tốt hay không." Thời Tiểu Niệm nói, đánh giá hắn từ trên xuống dưới, "Em hi vọng chúng ta có thể có được lời chúc phúc của cha mẹ."
Bọn họ đã mất đi lời chúc phúc của cha mẹ hắn, không thể lại mất đi lời chúc phúc của cha mẹ cô.
"Bọn họ chúc hay không chúc phúc, thì chúng ta cũng đã đính hôn."
Cung Âu không đồng ý nói, muốn hắn nhún nhường, hắn không làm được.
Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm chợt nhớ tới, hai nhà Cung, Tịch bọn họ còn đang rối rắm vì chuyện của Tịch Ngọc, em trai của cô vẫn là cái gai trong lòng Cung Âu, vì thế nên, trong bữa tiệc từ thiện trước đó, ngay cả xưng hô cơ bản nhất với mẹ cô Cung Âu cũng đều không có.
Hắn chỉ muốn cô, nhưng hắn không thể hướng về cha mẹ của cô mà lấy lòng.
Bởi vì, nếu như không phải Tịch Ngọc, có khả năng anh trai của hắn sẽ không chết.
Gió đêm làm lý trí của Thời Tiểu Niệm trở nên tỉnh táo, cô như vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580616/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.