Editor: shinoki
"Anh ăn kem thay cơm sao, đã rất đủ rồi." Thời Tiểu Niệm bất đắc dĩ nói, cầm khăn giấy lên lau miệng cho hắn.
Cung Âu lập tức úp mặt vào khăn giấy, cọ cọ tay cô, Thời Tiểu Niệm cười rút tay về, đẩy hắn trở về, "Làm chuyện của anh đi."
"Nga."
Cung Âu cọ một cái vào tay cô, sau đó gõ trên bàn phím, vừa gõ vừa nhìn cô, "Thật không còn?"
"Dạ dày anh đúng là rất lớn, ăn cũng không đủ no."
Thời Tiểu Niệm nói, nhìn Cung Âu gõ phím, trên màn hình máy tính xuất hiện một đống hình ảnh cùng số liệu cô xem không hiểu.
Nghe nói Cung Âu đang nghiên cứu phương hướng có thể vứt bỏ hoàn toàn bàn phím, đưa công nghệ đạt đến trình độ cao nhất.
Thời Tiểu Niệm nhìn một cái, thấy Cung Âu tập trung nghiêm túc, không muốn cô quấy rầy, cô đứng lên, nói, "Em đi chăm sóc tiểu Quỳ."
"Vậy anh thì sao?"
Cung Âu lập tức ngồi thẳng lên, tròng mắt đen nhìn chằm chằm cô.
"Cái gì?"
Thời Tiểu Niệm bưng thùng kem trống trơn như dã, nghi ngờ nhìn về phía hắn.
"Em đi chăm sóc tiểu Quỳ, còn anh thì sao?" Cung Âu hỏi đến mặt đầy có lý chẳng sợ.
Thời Tiểu Niệm lúc này mới hiểu, "Anh đang tranh giành tình cảm với con gái à?"
"Không."
Cung Âu trực tiếp chối.
"Không có sao?" Thời Tiểu Niệm hỏi ngược lại, nghi ngờ nhìn hắn, "Vậy e đi a."
Thời Tiểu Niệm vừa muốn xoay người, thanh âm từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580591/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.