Editor: Yuhina
Câu nói này, hắn vẫn nhớ kỹ.
"Mộ thiếu." bác sỹ lông mày sẹo nhìn bóng lưng của hắn nhíu mày lại, "Đừng suy nghĩ tiêu cực, chỉ cần nhập viện để theo dõi, mời chuyên gia trong lĩnh vực đến trị liệu, cũng không phải là không có cơ hội thành công."
"Giống như năm đó, tất cả bác sỹ vây quanh tôi nghiên cứu, tôi lại như chuột bạch nằm trong lồng chờ bọn họ giải phẫu, chờ bọn họ thí nghiệm, trong thời gian dài dằng dặc chờ bọn họ cho ta một chút hy vọng sinh tồn, chỉ có thể bị động mà chờ như thế, suốt ngày hoảng loạn." Mộ Thiên Sơ chậm rãi nói.
Nói xong, hắn nở nụ cười.
Khoảng thời gian chờ đợi đó phải chịu biết bao nhiêu dày vò chỉ có chính hắn biết, hiện tại, muốn hắn lại tiếp tục làm chuột bạch để hy vọng về một điều xa với.
Không nghĩ tới, thứ rời bỏ hắn nhanh nhất chính là thị lực.
"Mộ thiếu, bệnh này"
Bác sỹ lông mày sẹo nhíu chặt mày lại, suy nghĩ của Mộ thiếu tiêu cực như thế, không có lợi một chút nào với việc trị bệnh.
"Nếu như tôi không chấp nhận giải phẫu, tôi còn bao nhiêu thời gian nữa sẽ hoàn toàn mù" Mộ Thiên Sơ đánh gãy hắn, hạ tầm mắt ngắm thảm cỏ bên ngoài bệnh viện.
"Mộ thiếu, chờ đến khi hoàn toàn mù thì không thể giải phẫu được nữa rồi."
Lần này là tái phát, tình huống khẳng định càng thêm nghiêm trọng hơn so với trước.
Mộ Thiên Sơ lạnh lùng thốt, "Tôi còn bao nhiêu thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580573/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.