Editor: Yuhina.
Cung Âu là người cựa kỳ cố chấp, nói đi liền thật sự dẫn cô đi, không thèm do dự chút nào.
Tất cả hội nghị, đẩy ra sau;
Tất cả cuộc đàm luận, đẩy;
Tất cả mọi chuyện, đẩy ra sau khi nào về thì xử lý.
Đến Italy là lúc ban ngày, khí trời ôn hòa, không quá lạnh.
Thời Tiểu Niệm mặc một chiếc áo khoác màu tím, đeo mắt kính từ trên phi cơ hạ xuống, mái tóc dài bị từng cơn gió thổi qua mà hơi chút ngổn ngang, Cung Âu đi phía sau cô, nhìn thắt lưng đang vòng qua vòng eo đặc biệt tinh tế của cô, nhào tới ôm lấy cô.
"Chúng ta đến Ital thật rồi."
Thời Tiểu Niệm đứng ở trên mặt đất, còn có chút khó có thể tin tưởng được.
Không ngờ cứ tùy ý đến Italy như vậy.
"Đến rồi."
Cung Âu nói, từ phía sau vững vàng ôm lấy cô, hai tay ngăn ở trước người của cô, cúi đầu nương đến bờ vai của cô, khuôn mặt anh tuấn đeo chiếc mắt kính gọng xanh lam, qua mặt kính Thời Tiểu Niệm nhìn thấy bầu trời rộng lớn phía xa xa kia.
Sự tồn tại của cô khiến cho toàn bộ bầu trời Đô Lam càng thêm trong suốt.
"Ừ." Thời Tiểu Niệm gật gù, nói, "Để em gọi điện thoại cho mẹ, để mẹ phái người tới đón chúng ta."
Lần này bọn họ tới, chỉ dẫn theo vài bảo tiêu đi theo mà thôi.
Ngay cả tiểu Quỳ cũng để ở nhà.
Giống như lữ hành vội vàng.
"Không cần."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580569/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.