Editor: shinoki
Thời Tiểu Niệm trầm xuống, vội nói, "Không có a, anh nghĩ gì vậy? Chuyện của công ty phải giải quyết thế nào, nếu không chúng ta đi Ý đi, không biết cha em thế nào rồi."
Cô nói rất nhanh.
"Thời Tiểu Niệm, từ khi nào tốc độ nói của em trở nên nhanh như vậy?" Cung Âu lạnh lùng nhìn cô.
"Không có a."
"Tốc độ nói nhanh chứng tỏ em chột dạ." Cung Âu nói từng chữ từng chữ.
"..."
Thời Tiểu Niệm cắn môi, không nói gì.
"Đưa điện thoại cho anh ! "
Cung Âu ngồi trên ghế, đưa tay về phía cô, năm ngón tay thon dài, sạch sẽ, cô có thể thấy đường vân trong lòng bàn tay hắn.
Thời Tiểu Niệm đứng ở nơi đó, ngón tay không tự chủ nắm mở, thấp giọng nói, "Điện thoại, điện thoại em đánh rơi dưới lầu."
"Phải không?" Cung Âu âm lãnh hỏi, tròng mắt đen quét qua Phong Đức, "Ông, gọi vào số của tôi."
"..."
Thân thể Phong Đức cứng đờ, không có động tác.
Ông mà gọi, tiếng chuông sẽ vang lên trên người Thời Tiểu Niệm.
Nhìn hai người bọn họ thờ ơ, Cung Âu cười nhạo một tiếng, "Tất cả các người đều muốn làm phản?"
Thậm chí ngay cả lời hắn nói cũng không nghe.
"Cung Âu, em muốn đi ra ngoài một chút, anh đi cùng em được không?" Thời Tiểu Niệm hết sức muốn dời sự chú ý Cung Âu sang chỗ khác.
Ánh mắt Cung Âu lạnh lùng nhìn cô, thân thể chợt nghiêng về phía trước, kéo điện thoại trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2580517/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.