Editor: shinoki
"Anh không cho phép em chết!"
Cung Âu thấp hô lên.
"Cung Âu, em thật không có xem chuyện cười của anh. " trên boong tàu du thuyền, gió tùy ý thổi trên biển, Thời Tiểu Niệm tựa trong ngực hắn nói, thanh âm ủy khuất như trẻ con, cô giơ một tay lên bắt lại tay áo của hắn, "Đối với anh, em rất tự trách. "
"Mắc mớ gì tới em!"
"Mona là em đưa tới, anh chịu khổ bốn năm em hoàn toàn không biết gì cả, rõ ràng anh mỗi một phút mỗi một giây đều đang nỗ lực làm người bình thường vì em, em còn náo với anh, khiến anh dày vò gấp bội. " Thời Tiểu Niệm thấp giọng nói, nước mắt chảy vào giữa môi khổ sáp lợi hại, "Anh biến thành như ngày hôm nay đều là em làm hại, anh đã lựa chọn chết cùng Mona, em đây sao còn dám sống. "
"..."
"Cung Âu, em thật không có dũng khí trơ mắt nhìn anh bị hủy một lần nữa. " Thời Tiểu Niệm nói, ngón tay nắm lấy tay áo hắn thật chặc, "Anh thành toàn cho em đi. "
"Thành toàn cho em cái gì? Thành toàn cho em đi chết?" Cung Âu đặc biệt dùng sức ôm chặt cô, "Thời Tiểu Niệm, em bớt mở đi! Có anh ở đây, em đừng hòng chết!"
"Em thực sự không thể chịu nổi, em đã qua thời gian bốn năm không có hi vọng rồi. " Thời Tiểu Niệm nhắm mắt lại, nước mắt lướt qua mặt.
Cung Âu quỳ gối trên boong thuyền ôm lấy cô thật chặt.
Du thuyền chạy về phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2577344/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.