Editor: shinoki
Còn không dám nói cho cô biết, sợ chữa không hết làm cô thất vọng.
Kỳ thực hắn không phải ngu xuẩn, không phải đần, hắn là dở hơi.
Thời Tiểu Niệm dựa vào người hắn, ôn nhu hỏi, "Trong bốn năm, anh có thấy trời sao xinh đẹp như này không?"
"Muốn nghe lời nói thật không?"
Cung Âu lâu trứ cô hỏi.
"Có. "
Thời Tiểu Niệm gật đầu, duỗi tay mình ra, tách ngón tay ra, nhìn ánh sao lọt qua kẽ tay, nhìn ánh sao vô danh chói mắt trên tay cô.
"Không có, em không ở đó, anh nhìn cái gì cũng không có hứng. " giọng trầm thấp của Cung Âu vang lên bên tai cô, thanh âm của hắn từ tính, từng chữ từng chữ đều khắc vào xương cô.
Thời Tiểu Niệm nghe hắn nói, mắt chua xót, "Vậy sau này anh đừng rời khỏi em nữa. "
"Em thực sự không ngại anh?"
Cung Âu hỏi lại một lần nữa.
Hắn vẫn quá chú ý chuyện bị Mona đùa bỡn bốn năm.
Thời Tiểu Niệm hướng trong ngực hắn rụt một cái, thấp mắt nhìn nhẫn trên tay mình, "Em hận lấy chồng a, chỉ cần anh bằng lòng cưới em, em mới không để bụng nhiều như vậy. "
"..."
Cung Âu cúi đầu hôn cô một cái.
Thời Tiểu Niệm ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đầy sao, mỉm cười, "Thật hy vọng du thuyền này vĩnh viễn sẽ không tới bờ. "
"Muốn cùng anh sống hết trên biển đời?"
Cung Âu hỏi, thanh âm tràn ngập quyến luyến của cô làm cho trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2577341/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.