Editor: shinoki
"Đúng, anh đã sớm nhìn ra!" con ngươi đen của Cung Âu thẳng tắp nhìn chòng chọc cô, "Em không thích chỗ này, em không thích quy củ, em thích tự do tự tại, muốn đi đâu thì đi đó, ai cũng không cản được em. "
Cô trước đây chính là như vậy, ghét nhất người khác ràng buộc cô.
Thời Tiểu Niệm ngồi xuống đối diện hắn, gật đầu, "Đúng, em thích tự do, en có thể nguyện ý vì anh từ bỏ tự do. Em muốn làm vợ anh, em cũng muốn gánh vác trách nhiệm trở thành vợ anh, không phải sao?"
"Không được!"
Cung Âu nhìn chòng chọc cô nói, như đinh đóng cột.
"Cung Âu a..."
"Không được! Anh nói không được là không được!" Cung Âu nhìn chòng chọc cô nói, tiếng nói âm trầm, "Anh còn biết rõ mùi vị bị trói buộc hơn em, cho nên, có anh ở đây, không ai có thể vây khốn em!"
Thời Tiểu Niệm ngồi ở chỗ kia, môi mím lại không biết nên nói thế nào.
Cô bị Cung Âu ném vào địa ngục, bây giờ lại bị dâng lên mây rồi.
Cung Âu ngồi ở chỗ kia cúi đầu bắt đầu ăn điểm tâm, sau khi uống một ngụm sữa, Cung Âu nhìn chim nhỏ trong lồng tre, lạnh lùng mở miệng, "Thả con chim này cho tôi. "
"Dạ, Nhị thiếu gia. "
Nhóm nữ hầu nhao nhao tiến lên, thả con chim lông vũ diễm lệ đi, chim nhỏ có thể tự do, lập tức vỗ lấy cánh bay đi.
"..."
Thời Tiểu Niệm lặng lẽ nhìn, đây đối với Cung Âu mà nói cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2577336/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.