Editor: shinoki
Thời Tiểu Niệm đi về trước, nhìn về phía bác sĩ hỏi, "Bệnh nhân thế nào?"
Hỏi ra như vậy, Thời Tiểu Niệm cũng có chút khẩn trương, tay xuôi ở bên người không tự chủ được nắm chặt thành quyền.
Bác sĩ nhìn cô, sau đó lắc đầu, tháo khẩu trang xuống, thở dài nói, "Hết sức xin lỗi, bệnh của hắn đột nhiên phát, chúng tôi không kịp cứu, người đã đi rồi. "
Nghe vậy, đầu Thời Tiểu Niệm trống rỗng, kinh ngạc đến ngây người nhìn bác sĩ.
Người đã đi rồi?
Làm sao có thể chứ, không thể.
"Tiên sinh..."
Julie đứng ở nơi đó thống khổ khóc lên, khó có thể tiếp thu.
Thời Tiểu Niệm theo bản năng nhìn Cung Âu, chỉ thấy Cung Âu cứng đờ đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích, trên mặt hoàn toàn trắng bệch, tìm không ra một tia huyết sắc.
Một lát sau, Cung Âu chậm rãi ngồi chồm hổm xuống, đôi mắt không có tiêu cự mà nhìn dưới mặt đất, hai tay che mặt mình, chôn mặt trong lòng bàn tay, ngón tay đang run rẩy.
"Cung Âu. "
Thời Tiểu Niệm đi tới ngồi xổm bên cạnh hắn, không biết phải an ủi như thế nào.
Chuyện phát sinh quá đột ngột, đừng nói Cung Âu, cô cũng không thể nào tiếp thu được, một người sống sờ sờ nói không có liền không có, sao lại đột nhiên như vậy.
Ngày đó Cung Âu và Cung Úc đánh nhau trước mặt cô, cô còn nhớ rõ, tựa như vừa mới xảy ra, làm sao một người liền đi.
"Phịch. "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2577027/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.