Editor: Yuhina
Cô ngoái đầu nhìn lại nhìn về phía Cung Âu, hắn đang ở chỗ này điên cuồng lật sách, lật một quyển vứt một quyển, viền mắt của Thời Tiểu Niệm lại ửng hồng.
Cung Âu.
‘em có chút khó chịu, em rất muốn nói hết với anh, nhưng em biết hiện tại không nên quấy nhiễu anh.’
Hắn có phiền muộn của hắn.
Cô có phiền muộn của cô.
Thời Tiểu Niệm thu tầm mắt lại, lặng lẽ ngồi dưới đất, hai tay ôm chặt lấy đầu gối của mình, nước mắt từ từ chảy xuống gò má.
Tịch Ngọc.
Cô bỗng nhiên rất nhớ người em trai chưa từng gặp một lần kia, rất nhớ cha mẹ, rất nhớ rất nhớ.
Nếu như có thể, cô thật sự cũng không muốn quấy khuấy nước đục trong Cung gia lên, nhưng cô không còn cách nào khác, cô đau lòng Cung Âu, cô không nỡ để Cung Âu chịu đựng, thế nhưng Cung Âu không muốn cô làm như vậy.
Thời Tiểu Niệm ngồi dưới đất, nghe phía sau truyền đến tiếng lật sách, lòng đau như cắt.
Hôm đó, chuyện gì Cung Âu cũng không làm, chỉ ở trên giường tìm kiếm sách, còn để Phong Đức cùng hỗ trợ tìm kiếm, nhưng không muốn để cô hỗ trợ.
Cô giống như người ngoài nhìn hắn bận rộn.
Cô kéo Cung Úc trở lại, không để cho Cung Âu bị gông xiềng của Cung gia kìm bước, nhưng cuối cùng lại để cho hắn thêm một gánh nặng tình cảm.
Lại qua một ngày.
Cung Úc kết thân, một đám người ngồi ở trong vườn chuyện trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2576992/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.