“Cung tiên sinh, nào có ai để đứa trẻ nhỏ như vậy tìm người.”
“Con tôi, tôi có quyền hơn các người! Đi ra! Đừng ép tôi phát hỏa!” Cung Âu không vui quát, Cung Diệu đứng bên chân hắn thân hình chấn động.
“...”
Bọn cảnh sát lui về sau một bước.
Cung Âu nửa ngồi xổm xuống ở phía sau Cung Diệu, tay thon dài đè tại bả vai nho nhỏ của cậu, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được nói, “Cung Diệu con nghe cho ba, bây giờ đều trông vào con, phải mau tìm được tiểu Quỳ cho bà, mẹ con còn đang chờ ba!”
Cung Diệu nhìn hắn, tựa như đang nhìn một câu đố không giải được.
Hình tượng của Cung Âu với Cung Diệu càng ngày càng kỳ quái, hắn không giống một ba ba, cũng không ôn nhu như mẹ, dối trá rất đáng sợ, nhưng bây giờ dường như... Cũng không có chán ghét như vậy.
“Con biết rồi.”
Cung Diệu nhìn Cung Âu, sau đó dùng lực gật đầu, nhìn bốn phía, cởi áo khoác nhỏ trên người nhào vào biển bóng.
Bảo tiêu khiếp sợ mở to mắt, “Đúng đúng đúng, sau khi xem camera, chính là thấy Bob kéo tiểu Quỳ tiểu thư nhào vào trong biển bóng, thiếu gia Holy thật thông minh.”
Tầm nhìn của trẻ con người lớn không thể hiểu được.
Cảnh sát nhỏ giọng thấp thầm nói, “Cung tiên sinh, bây giờ nghiên cứu cái này không có ý nghĩa! không bằng đi lên tầng năm tìm.”
“Câm miệng cho tôi! Đừng ảnh hưởng con tôi!”
Cung Âu chỉ chỉ cảnh sát, mặt lạnh nhìn Cung Diệu chui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong/2576904/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.