Sáng hôm sau khi Tô Anh Thư tỉnh lại, phát hiện bản thân đang ở một căn phòng xa lạ, cơn đau từ phía sau gáy truyền tới giúp cô nhớ lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Đúng lúc này cửa phòng ngủ mở ra, nữ giúp việc mang theo quần áo bước vào, đối với việc cô đã tỉnh, cô ta không những không kinh ngạc mà còn bình tĩnh mang đồ tới cho cô:
- Tô tiểu thư, đây là đồ lão gia chuẩn bị cho cô. Bữa sáng đã chuẩn bị xong, cô thay đồ xong có thể đi xuống lầu dùng bữa.
Tô Anh Thư không khỏi cảm thán sự chuyên nghiệp và điềm tĩnh của nữ giúp việc này, Dương gia đào tạo người làm tốt thật, phòng thái này không phải người giúp việc nào cũng có được.
Nhìn liếc qua bộ váy trên giường, cô không thể hiện cảm xúc quá nhiều, hiện tại cô vẫn chưa rõ Dương Chính Luân là địch hay bạn. Kí ức duy nhất còn xót lại trong tâm trí cô về buổi tối ngày hôm qua đó là khi bọn họ đang nói chuyện thì...
Dương như cô ngất đi?
Bỗng Tô Anh Thư cảm thấy nghi ngờ bộ não của mình, sao cô có thể không nhớ nổi tình tiết của tối qua được nhỉ? Cô nghi hoặc nhìn nữ giúp việc đứng phía cuối giường, hỏi:
- Tối qua xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao tôi lại ở đây?
Nữ giúp việc bình tĩnh trả lời:
- Hôm qua sau khi cô ngất xỉu thì đại thiếu gia đã bế cô đến đây để nghỉ tạm một đêm.
Chuyện tối qua là một điều cấm kị mà đích thân lão gia hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong-kieu-the-mang-con-bo-tron/295651/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.