Mau trả lời tôi, rốt cuộc cô thật sự là ai?
Thư phòng của Dương Chính Luân nằm ở tầng hai, bọn họ chỉ cần lên cầu thang, rẽ trái đi một đoạn là thấy.
Sau khi bước vào bên trong, Tô Anh Thư mới hiểu được thế nào là một thư phòng tật sự. Có thể nói, phong cách của Dương Chính Luân giống như một bậc vua chúa vậy, từ bàn ghế cho tới tủ sách đều được thiết kế đậm chất hoàng gia. Không thể không nói rằng, từ lúc bước vào căn biệt phủ này, Tô Anh Thư đã có cảm giác như bản thân vừa lạc vào một lâu đài thu nhỏ.
Dương Chính Luân đi khá nhanh, chẳng mấy chốc đã ngồi vào bàn làm việc, ông ngẩng đầu nhìn Tô Anh Thư nói:
- Tô tiểu thư, mời ngồi.
Tô Anh Thư bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ, cô mỉm cười nói:
- Cảm ơn ông, Dương tổng.
Mặc dù Dương Chính Luân là người đàn ông trung niên nhưng phong thái không hề thua kém Dương Chính Hàng hay Chu Hứa Văn. Thậm chí cô còn cảm thấy rằng khí phong thái vương giả của Dương Chính Luân có phần nhỉnh hơn.
Không khổ danh là lão làng trong giới tài trính, Dương Chính Luân chỉ cần liếc mắt là biết đám trẻ bây giờ nghĩ gì, mấy tâm tư nhỏ nhoi của Tô Anh Thư đều bị ông nhìn thấu. Thế nhưng không giống như những người khác, ông không hề cảm thấy chán ghét cô nhóc này mà còn thấy cô khá là thú vị.
Dương Chính Luân nâng tầm mắt quan sát cô gái trước mắt ông, trầm giọng nói:
- Không biết Tô tiểu thư muốn nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong-kieu-the-mang-con-bo-tron/295647/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.