Sau khi vận dụng hết EQ của mình, cuối cùng Giang Văn cũng tìm ra một cách giải thích hợp lý để xoa dịu cơn giận của sếp mình:
- Sếp, em thấy là phu nhân sợ sếp bận rộn quá nên mấy chuyện nhỏ này mới tìm tới em. Chứ chuyện quan trọng phu nhân chắc chắn sẽ tìm sếp.
Chu Hứa Văn đâu phải đứa trẻ lên ba, anh đâu dễ bị mấy lời ngon ngọt này dụ dỗ, đang chuẩn bị nói gì đó thì tiếng chuông điện thoại vang lên.
Gianh Văn lúc đầu còn tưởng chuông điện thoại của mình nhưng lúc nhìn lại thì không phải. Mà cả phòng họp này ngoài anh ta với Chu Hứa Văn ra thì không còn ai khác nên kẻ tình nghi chỉ có một, đây là chuông điện thoại của sếp anh ta.
Quả nhiên, Chu Hứa Văn vươn tay với lấy chiếc điện thoại được vứt ở một góc trên bàn, đôi mắt liếc qua dãy số được hiện lên, trong nháy mắt gương mặt chuyển từ cau có sang vui vẻ, giống như biến thành một người khác vậy.
Chu Hứa Văn không nhanh không chậm bắt máy:
- Tìm tôi có chuyện gì sao?
Giang Văn ngồi bên này nhìn thấy sếp mình như vậy, không nhịn được mà "chậc" thành tiếng, cũng may là tiếng bé nên Chu Hứa Văn không phát hiện ra nếu không là anh ta toi đời rồi.
Sếp quả nhiên là nghiện rồi còn ngại, cái người gọi tới lúc này chín mươi chín phần trăm là phu nhân nhà bọn họ. Mắt sếp tươi như hoa không cần tưới thế này mà giọng điệu nói chuyện còn ra vẻ ta đây bận rộn, lạnh nhạt các kiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong-kieu-the-mang-con-bo-tron/295636/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.