Bữa tối đã chuẩn bị xong, Tô Anh Thư cầm đĩa thức ăn cuối cùng đặt xuống bàn, một bàn đồ ăn thịnh soạn bày ra trước mắt cô.
Mộc Tố Tố hài lòng nhìn những món ăn bắt mắt được dọn ra, không khỏi cảm thấy có chút ngại ngùng với cô, làm gì có đạo lý nào gọi con dâu về ăn cơm lại bắt cô đích thân xuống bếp.
Chu phu nhân cười nhẹ, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trong phòng ăn.
- Vất vả cho con quá Anh Thư, cũng tại lão già này cứ nói là nhớ những món con làm.
Tô Anh Thư nghe vậy vội xua tay mỉm cười:
- Không có gì đâu mẹ, nếu cha mẹ thích thì cuối tuần nào con cũng nấu cho hai người ăn.
- Nếu được vậy thì tốt quá. Nào nào, con mau ngồi xuống đi.
Chu phu nhân cười không khép được miệng, bà ứng đứa con dâu này từ lần đầu gặp mặt, bây giờ cưới về rồi lại càng cảm thấy là một quyết định sáng suốt.
Quan sát biểu cảm của Chu phu nhân, trong lòng cô thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tuy cô không phải là sự lựa chọn tốt nhất cho vị trí con dâu nhà họ Chu nhưng lại là người khiến cha mẹ Chu Hứa Văn ưng ý nhất.
Đơn giản bởi vì cô biết Chu gia không thiếu tiền, họ chẳng cần một người con dâu tài giỏi, gia đình quá giàu có. Thứ họ cần là một người con dâu môn đăng hộ đối với nhà họ, biết cứng biết mềm đúng lúc và đặc biệt là an phận.
Hai năm qua, Tô Anh Thư dựa vào những tiêu chí này giữ vững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-thuong-kieu-the-mang-con-bo-tron/295585/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.