Bởi vì quá tức giận cho nên Lê Yến Thư bất cẩn đứng không vững và ngã xuống đất. Cô còn nghĩ Trương Quân Hạo sẽ đỡ lấy cô nào ngờ anh ta dửng dưng nhìn cô ngã, thậm chí sau đó còn đến trêu chọc cô.
"Trương Quân Hạo, cậu có phải đàn ông không hả? Tại sao thấy tôi ngã cậu không đỡ tôi chứ? Đau quá!"
"Đỡ cô, buồn cười thật. Tại sao tôi phải đỡ cô? À, có phải cô nghĩ vừa rồi tôi nên chạy đến đỡ lấy cô, sau đó cô sẽ ngã lên người tôi rồi vô tình chúng ta hôn nhau không? Sau đó thì sao nữa, tôi sẽ trúng tiếng sét ái tình với cô. Khỉ hồng. Tôi khuyên cô nên ít xem phim ngôn tình đi thì chỗ này của cô sẽ thông minh hơn đấy." Trương Quân Hạo cười khẩy rồi quay người bỏ đi vào nhà.
"Trương Quân Hạo, cái đồ xấu xa. Ai thèm mơ hôn cậu chứ. Đồ điên. Đồ không phải đàn ông." Lê Yến Thư tức giận hét lên giận dữ.
Cô từ từ ngồi dậy muốn thử đứng lên nhưng cô phát hiện hình như chân của cô đã bị trật, chỗ mắt cá chân đang sưng đỏ lên, và chỉ cần cô động đậy sẽ rất đau. Cô không ngờ Trương Quân Hạo lại tệ như thế. Không những không đỡ cô còn không thèm đến kéo cô đứng lên nữa. Cũng may cây táo nhà cô không cao, nếu không chỉ sợ cái mạng nhỏ của cô đã tiêu đời. Bây giờ thì cô chỉ còn biết ngồi tại chỗ chờ Vương Khôi Nguyên trở lại.
***
Trương Quân Hạo vừa đi vào nhà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-sinh-thanh-xuan-tro-lai/2876159/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.