"Quân Hạo, Yến Thư thế nào rồi? Vết thương của con bé có nặng không? Chắc là phải bó bột, hạn chế tự đi lại một thời gian phải không?" Mẹ Trương vừa nhìn thấy Quân Hạo trở về đã lập tức hỏi. 
"Con không biết, mẹ muốn biết thì gọi điện thoại hỏi đi." 
"Con nói chuyện cái kiểu gì vậy hả? Đứng lại cho ba." Ba Trương tức giận. 
Quân Hạo vượt qua mặt ông nội đi về phòng của mình đóng sầm cửa lại. Ông nội Trương ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bước đến phòng khách thì thấy cha Trương đang tức giận. Ông liền đoán được chắc chắn Quân Hạo lại gây chuyện. 
"Nếu Quân Hạo làm con không hài lòng thì con tiếp tục đi công tác đi. Hoặc mua nhà khác mà ở, ông cháu ta ở nhà cũng yên ổn thanh tĩnh hơn." Ông nội Trương thờ ơ. 
"Ba, suốt ngày ba cứ bênh vực Quân Hạo cho nên nó mới càng ngày trở nên hư đốn đó." Ba Trương tức giận thở hổn hển. 
Mẹ Trương chỉ biết lắc đầu thở dài, bởi vì bà biết tính cách ngang ngược của Quân Hạo được di truyền từ đâu và do đâu mà ra. 
Cùng lúc đó Quân Hạo vừa vào phòng đã ném hết số nước hoa cậu vừa mua vào sọt rác. Không phải vì lời nói của Yến Thư mà bởi vì cậu chợt nhớ ra. Kiếp trước bởi vì Thy Nhã cho nên cậu mới thích mùi nước hoa kia. Bây giờ cậu không muốn dính dáng đến cô ta nữa cũng nên thay đổi hết. Lúc vừa tỉnh lại còn chưa suy nghĩ thấu đáo nên cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tai-sinh-thanh-xuan-tro-lai/2876155/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.