Chỉ có công chúa của vương quốc Naya mới có được thánh dược này, cho nên làm sao có thể dễ dàng cho người khác dùng được!
Sophie nhíu mày, suýt nữa đã nghĩ muốn đem thuốc lấy lại.
Thân nhiệt của cô gái nhỏ có diện mạo tinh xảo dần dần ấm lên, sắc môi tái nhợt cũng khôi phục lại bình thường.
"Cảm ơn hai người!"
Thanh Nhược cắn chặt môi dưới, sàn nhà lạnh và cứng đâm vào đầu gối khiến cô đau đớn.
Hắc Tuyết Cơ ôm đứa nhỏ trong giây lát rồi quay đầu nhìn cô gái có sắc mặt cũng không được tốt kia, "Thanh Nhược."
"Cô biết tôi sao?" Thanh Nhược sửng sốt nhìn về phía cô ấy và Sophie, "Là...các người!"
Ngày hôm qua, cô đã gặp hai người này ở trước cửa nhà của Cảnh Trường Bách, bất quá giờ họ đang giả dạng với tóc và mắt đen.
Chưa kịp nói tiếp, cánh cửa vang lên "rầm" lần thứ hai bị đẩy ra, tiến vào là hai người đàn ông đeo mặt nạ.
Họ nhìn thấy đồng bọn của mình xỉu trên mặt đất thì có vẻ sửng sốt rồi lại rống giận nhào tới.
Sophie nhanh chóng đứng dậy và lưu loát đánh bất tỉnh hai người đàn ông.
Thanh Nhược mở to hai mắt, ngạc nhiên trước thân thủ giỏi và dứt khoác của cô gái.
Hắc Tuyết Cơ ghé sát vào người cô, vậy mà cô ấy lại trực tiếp dùng vũ lực để kéo xiềng xích trên tay và chân cô ra.
Hai tay cô ấy đổ máu róc rách, với lại còn vết thương trên người nữa nên đã khiến cho sắc mặt cô ấy trắng bệch đi.
"Cô..." Thanh Nhược nhìn tới ngây người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-vo-xin-tiet-che/1083335/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.