Người đàn ông cao to nặng trĩu đè nặng lên đầu vai khiến cho Thanh Nhược khó có thể đi nổi.
Đáng lẽ cô không nên giúp một người đàn ông xa lạ trong đêm tối như thế này, nhưng khi nãy, lúc ngồi xổm xuống nhìn kỹ xem gương mặt của người đó thì cảm thấy tim mình đập quá nhanh làm cô không có cách nào mặc kệ được.
Đôi mày của người đàn ông hơi nhíu lại, môi thì mím chặt, trên mặt hình như có vết dao rạch qua, mà từng đường nét tinh tế trên khuôn mặt của người ấy đều khiến tim cô đập điên cuồng.
Cô chưa bao giờ gặp qua người đàn ông nào đặc biệt như vậy, mặc kệ là Cảnh Trường Bách lạnh lùng lịch lãm, hay Thụy Khắc đẹp trai sôi nổi, hoặc là người đẹp hào hoa như Nghiêm Thanh Minh, cũng không ai có thể khiến cho tâm tình cô xúc động như vậy.
Chỉ cần nhìn thoáng qua, lại như thể nhìn thoáng qua vạn năm vậy, lập tức không thở được.
Cái này gọi là tình yêu sét đánh ư, bất quá là như vậy ư.
Thanh Nhược khó khăn đưa người đàn ông vào thang máy, khi đến được lầu năm cô mới nhẹ nhàng mở cửa phòng ra, để người đàn ông ngồi lên sô pha, cố gắng không đánh thức bé Cảnh Vận đang ngủ ở trong phòng.
Loading...
Cánh tay trái của người đàn ông đang chảy máu róc rách, vừa rồi ở dưới lầu Thanh Nhược chỉ dùng quần áo băng bó lại đơn giản, còn dùng bùn đất che đậy vết máu ở trên đất.
Môi của người đàn ông đã tái nhợt, còn chau mày, Cảnh Trường Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-vo-xin-tiet-che/1083266/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.