Cả người nữ thư ký đầy mùi rượu, hương vị thật gay mũi, cô ta cởi áo khoác ngoài lộ ra bờ vai trắng nõn nà, cùng bộ ngực kiêu hãnh.
Giày cao giẫm lên sàn nhà phát ra tiếng "lộc cộc", nữ thư ký đi tới trước cửa buồng vệ sinh, lại bị trẹo mắt cá chân, thiếu chút nữa đụng trúng Dạ Đình Sâm vừa đi ra.
Dạ Đình Sâm thậm chí không thèm nhìn cô, đã lách người rời đi.
Một bữa cơm trưa vẫn coi như bình thường đi, nhưng thư ký Lý lại đổ mồ hôi lạnh đầy thân, vật lộn giữa hai người đàn ông, một tiếng rưỡi này mà tưởng như mất hết nửa năm của cô!
Trách sao bên người Dạ tổng không giữ được thư ký, dù có đãi ngộ tốt đến đâu mà trong lòng chịu áp lực thế thì không chịu nổi a...
Thời tiết cuối mùa thu, với những chiếc lá vàng khô, gió lạnh thổi liên tục.
Chiếc Ferrari nhanh như chớp mất hút, Nghiêm Thanh Minh tay cầm lái, mặt đầy hứng thú.
"Cô nói, Dạ Đình Sâm không thèm liếc cô một cái còn né tránh ư?"
Nữ thư kí vai trần trụi, vẻ mặc có chút xấu hổ "Như lời đồn, Dạ tổng không gần nữ sắc."
Loading...
"Dầu muối không ăn..." Nghiêm Thanh Minh gợi lên một ý cười bên môi, dù hắn không cười nhưng vẫn rất đẹp trai, mà khi cười lên lại muôn phần tuyệt mỹ, có một nốt ruồi đen dưới mí mắt càng khiến hắn mị hoặc.
Cô thư kí không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, gương mặt hồng lên.
"Thật nhàm chán, trừ bỏ Dạ Đình Sâm, Hạ thành không còn hỗ nào thú vị?"
Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-vo-xin-tiet-che/1083256/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.