Tô Phương Dung vừa định rời đi, người đó lại ngăn cô lại: “Thưa cô, thực xin lỗi, tôi có chuyện phiền cô.”
“Có chuyện gì vậy?”
“Tôi đang tìm địa chỉ này. Nó có gần đây không? Ồ, nhân tiện, tôi vừa trở về Thanh Hoa và nó đã thay đổi rất nhiều. Tôi khó có thể nhận ra nó nữa.”
Tô Phương Dung nhận lấy địa chỉ, nhướng mày: “Nơi này sao?”
“Cô biết không?” Anh ta nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đầy mong đợi.
“Có.” Cô cười: “Thật trùng hợp khi bạn tôi cũng sống trong chung cư đó.”
Tiếp theo, Tô Phương Dung chỉ đường cho anh ta.
“Cảm ơn cô, cảm ơn cô rất nhiều.”
Anh ta mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt, sau đó đi theo hướng Tô Phương Dung chỉ, cùng Tô Phương Dung bước vào nhà hàng.
Vân Mộc Đóa liên tục xin lỗi cô, nói rằng cô ấy đang có tâm trạng không tốt vì áp lực, và cô ấy vô tình nói ra, đó không phải là ý của cô ấy.
Tô Phương Dung nói: “Mình hiểu được tâm trạng của cậu, cho nên mình không để bụng đâu.”
“Tốt quá, tốt quá…trước khi đến, mình thực sự rất lo lắng!” Vân Mộc Đóa cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tiếp đó, cả hai cùng thoải mái vừa trò chuyện vừa ăn uống.
Bất chấp bầu không khí hòa hợp, Vân Mộc Đóa vẫn mơ hồ cảm nhận được những thay đổi nhỏ giữa hai người.
Cô quá đề phòng, Tô Phương Dung học cách che giấu, hầu như chủ yếu cô chỉ lắng nghe. Phát hiện này khiến trái tim Vân Mộc Đóa trầm xuống, lúc này không lý do gì có thể ảnh hưởng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-vo-dien-cuong/538093/chuong-340.html