Lưu Yên không phát hiện sự bất thường của anh mà đi vào bếp uống hết hai ly nước để lấy lại tinh thần
" tỉnh lại bây giờ về nhà rồi đừng để mọi người thấy vẻ mặt yếu đuối của mày"
Cô vừa vỗ vỗ mặt mình rồi quay về phòng.
Lúc cô về thì thấy Đế Kim đã ngồi trên giường tay thì cầm cuốn sách đang đọc dở mắt thì nhắm lại.
Lưu Yên thấy vậy bất giác lắc đầu đi lại gần. Nhìn gần thì Đế Kim càng thu hút hơn trên cơ thể còn có hương bạc hà. Cô đưa mũi gần chiếc cổ của anh hít một hơi thật sâu
" anh thơm thật đó"
Lưu Yên nói xong thì bất giác che miệng lại không tin người mới nói câu nãy là cô tim cô đập nhanh hơn bình thường đúng mỗi lần cô lại gần anh tim sẽ đập liên hồi.
Đế Kim không ngủ anh vẫn nghe những lời Lưu Yên nói nhưng cô lại tưởng Đế Kim ngủ.
Lưu Yên đưa tay sờ sờ má của anh
" anh đẹp trai thật nhưng anh quá bá đạo nếu anh dịu dàng với tôi một chút à không ngày nào cũng dịu dàng với tôi thì tốt biết mấy mà đáng tiếc người dịu dàng đẹp trai thì không tới phiên tôi hưởng đâu"
Lưu Yên nói xong thở dài đúng là như vậy đẹp trai dịu dàng toàn là của người ta làm gì tới phiên cô
" anh chắc cũng có người trong lòng rồi. Hợp đầu 3 năm sau 3 năm chúng ta sẽ không còn dính liếu gì nữa anh có thể theo đuổi người anh thích. Không bây giờ cũng có thể"
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-vat-nho/747279/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.