cô chợt nhớ ra mình đang đi công tác mà ngồi bật dậy mơ màng cầm lấy điện thoại đúng lúc Tử Nhàn nhắn tin cho cô Tử Nhàn là người yêu của cô 3 năm rồi. nhưng cô không thèm xem ai biểu làm cô giận cô lè lưỡi rồi bỏ điện thoại xuống đi vào nhà tắm.
lúc cô bước ra với bộ đồ không có gì đặt biệt chỉ mặc chiếc quần jean rách màu xanh nhạt áo màu đen tông lên chiếc cổ trắng nõn da thịt cô trắng hồng. tóc cô ướt sủng cô lau tóc xong thì đi ra ngoài có điện thoại reo lên
" ting ting"
Lưu Yên cầm lên là Cung Âu cô bất máy
" alo.."
Cung Âu không để ý lời Lưu Yên đang nói mà cắt ngang
" Cậu tới chỗ cũng không báo cho mình biết nữa lo cho cậu chết rồi"
Lưu Yên nói với giọng vô tội
" tớ quên tớ đang bận công việc rồi mai tớ điện lại cậu"
không đợi Cung Âu trả lời mà cô đã cúp máy cô biết không cúp máy trước Cung Âu nhày cô chết mất.
______________________
* hai ngày sau*
lúc Lưu Yên về lại thành phố X cô điện thoại cho taxi
" anh tới chưa?"
người taxi giọng lãm đạm
" tôi tới rồi chiếc xe màu đen đó"
Lưu Yên cúp máy đi lại chiếc xe ở ngoài trước cô không hề biết mình đi nhầm xe.
cô mở cửa bước vào thấy Đế Kim
" anh tài xế à tôi đâu chọn đi xe ghép?"
Đế kim và Bách Thiên đưa mắt nhìn cô nhưng cô không để ý
" mà thôi kệ tôi đang gấp đưa tôi đến khách sạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-vat-nho/747263/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.