Lưu Yên trở nên sắc bén nhìn qua mẹ mình
" mẹ lần sau mẹ đừng có kêu con dậy sớm nửa buồn ngủ chết mất"
mẹ Yên bỏ miếng táo vào miệng
" mẹ kêu một tiếng mà con thức thì mẹ đâu có làm vậy"
Lưu Yên thở dài
" được rồi thôi con đi đây tạm biệt mọi người"
cô kéo vali còn toàn tay kia vẫy vẫy tay tạm biệt
mẹ Yên thấy cô đi xa rồi mới khóc lớn
" nó đi rồi không biết chừng nào nó về đây lần đầu tiên nó đi xa chúng ta"
ba Yên thấy vậy vỗ vỗ nhẹ vô lưng của bà
" nó đi công tác mà làm như nó đi cưới chồng vậy mà bà khóc?"
mẹ Yên khóc một hồi mệt quá ngủ thiếp đi
Lưu Bạch không để ý anh đã quá quen với cảnh này rồi nên không lấy làm lạ
___________________________________
Tại sân bay
lúc cô đi taxi tới sân bay cô chuẩn bị đi vào sảnh thì túi cô bổng bị cướp cô mới chạy theo la lớn
" đứng lại"
tên đó mở cửa một chiếc xe mà leo lên cô thấy vậy mới cởi đôi giày của mình xoa xoa
" 100 tệ của chị chị hy sinh cưng"
cô nói xong chọi vào cửa xe kính dăng từng mảnh từng mảnh cô mở cửa xe kéo tên ăn cướp xuống đá vào bụng hắn ,dựt cái túi của mình lại.
lúc cô quay đi thì trúng vào thân hình cao to nước da màu lúa mạch ngũ quan tinh sảo mũi thẳng tắp con ngươi hẹp dài màu xanh môi mỏng cô nhìn cô con ngươi của anh ta như là một satan cô chợt run
Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-vat-nho/747261/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.