Sáng hôm sau, khi Mạc Hy Tuyết tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao. Cô khó khăn mở mắt ra, cổ họng vừa đau rát lại vừa khô khốc, muốn nói gì đó nhưng lại không thể nào bật ra được thành tiếng. Mạc Hy Tuyết cảm thấy toàn thân mình đau nhức cô cùng, không những thế, chân tay thì rã rời ra như thể bị người ta rút hết xương vậy.
Người con gái gắng gượng ngồi dậy, đầu óc đau như búa bổ, từ từ nhớ về những chuyện đã xảy ra đêm hôm qua. Mạc Hy Tuyết chỉ nhớ mang máng rằng, cô đi cùng Thôi Dật Nghiêm có công chuyện, về thì gặp phải Phương Từ Khiêm. Còn những gì xảy ra tiếp theo đó, Mạc Hy Tuyết hoàn toàn không có chút ấn tượng gì.
Quay đầu sang, Mạc Hy Tuyết nhìn thấy một cánh tay đang ôm chặt eo cô, cùng với đó nằm bên cạnh là Phương Từ Khiêm cả người không mặc quần áo đang ngủ say. Nhìn xuống phía dưới, cô nhìn thấy cả người mình chằng chịt những dấu hôn đỏ ửng ở trên da thịt.
Mạc Hy Tuyết liền nổi giận đùng đùng, cô loanh quanh tìm kiếm một thứ gì để đánh cho người đàn ông kia một trận. Tuy nhiên, không có một cái gì để cho cô dùng cả. Mạc Hy Tuyết dường như bị kích thích, cô không ngừng đánh mạnh vào Phương Từ Khiêm, "Phương Từ Khiêm, anh mau tỉnh lại cho tôi. Tên khốn kiếp nhà anh, mau cút xuống giường mau lên."
Phương Từ Khiêm mơ màng bị đánh thức.
Mở mắt ra, anh nhìn thấy cảnh tượng Mạc Hy Tuyết đang nổi giận đùng đùng. Không kịp đề phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-the-ba-xa-em-dung-chay/1491661/chuong-41.html