"Hy Tuyết, em đã khỏe chưa mà chạy nhảy lung tung thế? Lỡ như vết thương rách ra thì phải làm sao?" Phương Từ Khiêm hốt hoảng lắm, nhất là khi anh nhìn thấy Mạc Hy Tuyết không chịu nằm yên nghỉ ngơi mà cứ thích chạy lung tung. Anh rất lo vết thương của cô sẽ lại bị nứt ra mất.
Mạc Hy Tuyết không biết bản thân mình nên khóc hay nên cười nữa, khuôn mặt của cô hơi vặn vẹo, "Phương đại thiếu gia à, tôi đã nằm trên giường cả ngày rồi đấy, anh có thể tha tôi hay không? Tôi chỉ muốn đi lại một chút thôi mà. Nằm nhiều ê ẩm người lắm." Cô cảm thấy người đàn ông này dường như là đang lo lắng thái quá cho cô thì phải.
Nhưng mà Phương Từ Khiêm chăm sóc cho cô trong suốt thời gian qua, khi Mạc Hy Tuyết cô đơn buồn bã nhất, cái nhìn của cô đối với Phương Từ Khiêm ngày càng thay đổi. Trong mắt cô, người đàn ông này không phải là người ăn chơi xa hoa, hay đi trêu chọc các cô gái khác như mọi người đồn đoán, mà Phương Từ Khiêm lại rất biết quan tâm người khác đấy chứ.
Mạc Hy Tuyết bị Phương Từ Khiêm ấn xuống ghế, anh lo lắng nhìn cô, "Anh đâu có cấm em đi lại đâu. Nhưng đi cũng phải từ từ thôi, chạy nhanh như thế để làm gì? Em phải biết lo cho bản thân mình một chút chứ, em có biết là anh lo cho em lắm hay không?" Nói thật, anh rất sợ vết thương trên người Mạc Hy Tuyết lại chảy máu.
Mạc Hy Tuyết bất lực bóp trán, Phương thiếu à, vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sung-the-ba-xa-em-dung-chay/1491641/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.