Hết chùm bom này rồi lại đến chùm bom khác, đã nổ năm bảy lần.
*Mộ Thuần, cô không phải là người mà.
Dịch Phong Càn mỉm cười "Haiz...nếu tiểu thư nhà mình là người thì hắn đầu chịu khổ như vậy. Đúng là một tên ngốc".
'Tiểu thư, như là mấy chùm bom này đều bị lỗi cả rồi !
Mộ Thuần trầm tư "xem ra, mấy cái nghiên cứu vớ vẩn này của tôi đều lỗi cả rồi".
'Phải phải
Dịch Phong Càn lén nhìn Mộ Thuần rồi thầm cười "Tiểu thư thật quá giả trận mà, rõ ràng mỗi chùm bom chỉ bỏ vào một lượng TNT nhẹ, chủ yếu là chỉ muốn dọa cho tên họ Kiều kia sợ điếng hồn. Lại còn bảo là lỗi này nọ".
'Giờ mình nên tiếp tục hay dừng lại đây tiểu thư ?
- Dịch Phong, anh sai người tắm rửa sạch cho Kiều thiếu gia và đưa anh ta đến "Tiểu Nam Quốc".
*Mộ Thuần...cô bị điên à ?
'Đưa hắn ta đến Tiểu Nam Quốc để làm gì tiểu thư ?
- Tiếp khách chứ làm gì. Sao vậy ? Anh ngốc thật hay giả ngốc vậy Dịch Phong ?
'Nhưng mà có ổn không vậy tiểu thư ? Tôi nghe nói Mỹ Nam ở Tiểu Nam Quốc vốn để phục vụ cho những bà thím bà cô U50 U60'.
- Anh nói xem...ổn không ?
Ổn...ổn, tiểu thư thích là được'.
- Sau này, ban ngày thì đưa hắn đến đây để tôi thử thuốc nổ...ban đêm thì đưa hắn đến Tiểu Nam Quốc để chăm sóc cho các quý bà.
*Mộ Thuần...tôi giết chết cô.
- Lôi cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3722602/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.