Diễn Quân nhích đến gần và ôm Mộ Thuần vào lòng "như vầy có ấm hơn chút nào không ?"
- Um !
'Chậc...chết đến nơi rồi mà vẫn đóng phim ngôn tình à ?
Diễn Quân ngạc nhiên "là Diễn Dung"
Mộ Thuần thừa biết là Diễn Dung nên cô vẫn rất thản nhiên.
'Xem ra thì Mộ tiểu thư đã sớm đoán được nhỉ !
Đương nhiên rồi !
'Giỏi'
- Chứ không, anh bắt được tôi sao ?
Diễn Quân nhíu mày "Em tình nguyện bị bắt đến đây sao ?"
- Ừm ! Vì để được gặp anh, em cam tâm bị anh ta đưa đến đây.
"Đồ ngốc"
'Được rồi ! Thế thì hôm nay tôi sẽ biến hai người thành một đôi uyên ương sinh tử không rời'.
- Ờ cảm ơn ! Chết vậy rất lãng mạn, tôi rất thích.
Diễn Quân nheo mắt "Thuần nhi, em lúc nào cũng thế !"
- Diễn Quân.
"Hum ?"
- Anh có sợ chết không ?
Diễn Quân lắc đầu "không"
- Vậy thì tốt quá rồi. Em muốn trải nghiệm cái cảm giác chết cùng người mình yêu.
'Ha ha...'
"Thuần nhị"
Diễn Dung cười sặc sụa "đặc sắc lắm, nhưng chết rồi thì còn cảm nhận được nữa không vậy ? Mộ tiểu thư à...cô thật hài hước !".
- Trong thời khắc đến với cái chết, đó chính là lúc cảm nhận.
Diễn Quân đỡ trán "cái miệng này của cô ấy thật biết cách làm cho người khác tức".
'Đủ rồi ! Vậy để tôi tiễn đưa hai người
"Đừng làm hại cô ấy, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3707537/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.