*Mộ Thuần, tôi bên này.
Mộ Thuần mỉm cười !
Lục Cảnh Hạo vừa thấy Mộ Thuần xuất hiện đã liền vui mừng hớn hở, anh nhanh chân bước về phía cô.
- Cảnh Hạo, anh đến rồi.
*ừm ! Gần đây cô khỏe không ?
- Rất khỏe !
*Cô đã gầy đi trông rõ.
- Um.
*Cô gọi món đi.
Mộ Thuần đẩy quyển menu đến trước mặt Lục Cảnh Hạo "anh gọi món đi, bữa cơm này tôi mời anh".
Lục Cảnh Hạo cười toe toét "đàn ông đàn an, ai lại để phụ nữ mời cơm chứ !"
- Không phải nam nữ đều bình đẳng sao ? Ai mời cơm ai, quan trọng gì chứ.
*Tôi nói không lại cô.
Cả hai vừa ăn tối vừa bàn về vấn đề của Diễn Quân.
*Phải rồi Mộ Thuần, bác sĩ nói với tôi loại thuốc trị bệnh trầm cảm trong máu của bạn cô...
Mộ Thuần buông dao nĩa xuống bàn "anh nói đi !"
*Kẻ ra tay với anh ta, chắc chắn là luôn cho anh ta sử dụng loại thuốc này không ngừng.
Mộ Thuần nhíu mày, việc này là không sai vào đâu được, giữa Diễn Quân và Kiều Tâm thân thiết với nhau như vậy, Kiều Tâm rất dễ dàng ra tay.
*Mộ Thuần, cô có nghe tôi nói không ? Sao lại thất thần vậy ?
-
- Tôi có nghe mà, chỉ là vẫn đang suy nghĩ về kẻ đã ra tay với anh ta.
-
*Cô yên tâm đi, tôi sẽ bảo bác sĩ của chúng tôi tìm cách để cứu bạn cô. Đừng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3707535/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.