"Mộ tiểu thư giỏi câu dẫn đàn ông nhỉ !"
Lục Cảnh Hạo nhíu mày !
Mộ Thuần lạnh mặt, cô thật không ngờ Diễn Quân cứ hết lần này đến lần khác nói ra những lời làm tổn thương đến cô. Cô không muốn tranh cãi với anh, cãi vã với anh là một việc rất nhàm chán.
*Mộ tiểu thư, cô ổn chứ ?
Mộ Thuần ôm lấy cánh tay rắn rỏi của Lục Cảnh Hạo "chúng ta đi thôi !"
* Được !
Diễn Quân nắm chặt cánh tay mảnh khảnh của Mộ Thuần, khiến cô đau đớn phải rít một hơi thật sâu.
"Nói cho rõ"
- Tôi không có gì để nói với anh cả.
Lục Cảnh Hạo gỡ tay Diễn Quân ra "ức hiếp một cô gái thì anh hùng gì".
Diễn Quân cau chặt mày rồi quay lưng rời đi...
*Mộ tiểu thư, cô không sao chứ ?
- Tôi không sao, vừa rồi cảm ơn anh !
*Sao cậu ta muốn gây sự với cô vậy ?
Mộ Thuần thở dài "anh ta đã bị mất đi một chút ký ức, căn bản là đã quên tôi là gì của anh ta".
*Sao lại như vậy ?
- Tôi nghi ngờ có ai đó đã dùng một loại thuốc nào đó tác động đến não bộ của anh ta.
*Tôi có thể giúp được gì cho cô không ?
- Trước tiên phải tìm hiểu xem có phải là như vậy không, việc anh ta mất ký ức...đó chỉ là suy đoán của tôi mà thôi.
*Chuyện này cứ để tôi giúp cô.
- Cảm ơn anh nhiều lắm, anh Lục !
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-so-vo/3678936/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.