Chương trước
Chương sau
'Thuần Thuần, em ăn gì cứ gọi

- Bít tết sườn.

'Cho tôi hai phần bít tết sườn

// Quý khách vui lòng đợi một lúc !

Mộ Thuần cùng Hàn Trạch Đông vừa ăn vừa nói nói cười cười.

Diễn Quân ngồi cách đó không xa, mặt mày xám xịt "người phụ nữ đó, mỗi lần xuất hiện liền khiến cho mình ăn uống kém vị".

//Diễn phó Tổng...

"Được rồi, hôm nay đến đây thôi ! Tôi còn có việc bận".

I/Vậy hợp đồng của chúng ta...

"Tôi sẽ bảo trợ lý làm việc với Chu Tổng".

Trước khi rời đi, Diễn Quân còn không quên liếc nhìn Mộ Thuần "thật đáng ghét !"

Mộ Thuần vẫn không hay biết gì đến sự hiện diện của Diễn Quân. Anh chỉ lặng lẽ nhìn cô và lặng lẽ rời đi....

*Diễn Quân, sao lại ngồi uống rượu một mình vậy ?

Giữa phòng bao chỉ một mình Diễn Quân ngồi uống rượu, nhìn Kiều Tâm vừa bước vào thì lắc đầu "tôi không sao"

*Nhìn cậu không giống vô sự.

"Cậu đến rồi thì cùng uống vài ly đi"

*Được thôi ! Nhưng nói cho tôi biết, cậu đang không vui là vì chuyện gì ?

"Cậu biết Mộ Thuần là không ? Mỗi lần gặp mặt cô ta, tôi liền thấy trong lòng rất khó chịu, như có tảng đá nặng nghìn cân đè lên ngực tôi vậy".



Kiều Tâm siết chặt tay thành nắm đấm "Diễn Quân, cậu tốt nhất là nên tránh xa cô ta ra, người phụ nữ đầy tâm cơ đó, cậu đừng vây vào cô ta".

"Tôi vây vào cô ta à ? Điều đó là không thể nào".

*Chúng ta là chỗ bạn bè, tôi chỉ muốn tốt cho cậu mà thôi !

Diễn Quân không nói gì, anh cầm chai rượu và trút vào miệng mình một cách không hề thương tiếc bản thân.

'Tiểu thư !!

Mộ Thuần nhìn Dịch Phong Càn "anh đã gầy đi nhiều đến vậy, đã xảy ra chuyện gì ?"

Dịch Phong Càn mỉm cười nhưng không lên tiếng, thời gian qua anh vì chạy khắp nơi đi tìm Mộ Thuần mà bỏ ăn bỏ ngủ.

- Anh ngồi đi !

Mộ Thuần đẩy đến trước mặt Dịch Phong Càn ly trà nóng "vừa pha xong, anh uống đi".

Dịch Phong Càn nâng ly trà lên và nhàn nhã uống "Tiểu thư pha trà rất ngon"

Mộ Thuần đam mê trà đạo, với cô trà đạo là một phần trong cuộc sống.

'Tiểu thư !

Dịch Phong, anh giúp tôi để ý đến Diễn Quân.

'Phải rồi tiểu thư, Diễn nhị thiếu gia hoàn toàn không nhớ nguyên nhân gì ?

- Anh ta đã bị Kiều Tâm giở trò.

'Giở trò ?'

đến cô, là vì

- Kiều Tâm rất giỏi nghiên cứu và chế tạo, chắc là đã cho Diễn Quân sử dụng một loại thuốc nào đó.



'Vậy có thể cứu giải được không ?

- Phải xem đó là gì nữa !

'Lần tiểu thư mất tích có liên quan đến Kiều Tâm sao ?

- Đúng vậy, hắn đưa tôi lên đảo. Nơi đó tôi đã tận mắt chứng kiến những nghiên cứu của hắn ta, hắn ta không hề đơn giản chút nào.

'Tên này, vậy mà lại dám ra tay với tiểu thư'

Mộ Thuần đưa tay sờ lên cổ "nếu không nhờ có Hàn Trạch Đông và Lục Cảnh Hạo thì cô đã thật sự bỏ mạng nơi rừng mưa nhiệt đới, mối hận này mình sẽ đòi lại bằng máu của cả họ Kiều".

'Tiếp theo chúng ta phải làm gì đây tiểu thư ?

- Anh giúp tôi chú ý đến Diễn Quân là được, Kiều Tâm cứ để đó, tôi sẽ tự mình giải quyết ân oán với hắn.

'Tôi hiểu rồi, tiểu thư nhớ phải hết sức cẩn thận !

-

- Tôi biết rồi, anh yên tâm đi.

- Ba!

'Thuần nhi sao vậy ? Con có chuyện gì muốn nói với ba sao ?'

Ba, con muốn vào Mộ thị làm việc.

'Có tiện cho việc học của con không ?

- Không vấn đề gì !

'Vậy con cứ về Mộ thị làm, dù sao thì tất cả đều là của con, con cũng nên tập làm quen với công việc của Mộ thị. Đó là một chuyện tốt.

- Cảm ơn ba !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.