Chương trước
Chương sau
Hai chân cô không ngừng kẹp chặt eo Diễn Quân, hai tay câu chặt cổ anh.

- Diễn Quân, em muốn nhiều hơn.

Anh mỉm cười và nhịp mạnh hơn...

- Diễn Quân, đừng bao giờ bỏ rơi em có được không ?

"Thuần nhi, đời này của anh...có chết thì anh cũng nguyện chết trong tay em".

Cô gượng dậy từ dưới thân anh, ôm chặt lấy anh, với tư thế này, cô bé của cô nuốt trọn cậu nhỏ của anh.

Anh nắm chặt vòng eo cô ghì sát xuống, anh cắn nhẹ lên vành tai cô và nói thỏ thẻ "Thuần nhi, anh yêu em !"

Mộ Thuần nghe giọng nói trầm ấm của anh phát lên câu nói ấy thì ngơ ngác nhìn anh "Diễn Quân !"

Cô bấu chặt cổ anh, khuôn mặt anh tuấn của anh áp sát vào ngực cô, từng hơi thở nóng bỏng của anh phà vào cô có thể cảm nhận được, chỉ trong vài giây ngắn ngủi cô đã được anh đưa lên đến tận đỉnh. Toàn thân tê liệt không còn sức lực.

Anh nhịp từng nhịp đều đặn, cả người cô đê mê tê dại, một lúc sau anh tụt xuống khỏi người cô, lùi về phía sau và cúi xuống liếm mút nhẹ nhàng đôi môi dưới của cô, thi thoảng lại cắn nhẹ lên.

- Ư...ư...m...

Hai tay anh không ngừng day day hai hạt đỉnh hồng.

- Diễn Quân, anh đừng đùa nữa...em rất khó chịu !

"Xin anh đi tiểu bảo bối"

Mộ Thuần như gầm lên "Diễn Quân !"

Mặc kệ cô, anh muốn nghịch ngợm chơi đùa cho đến khi nào cô chịu van xin anh thì anh mới tha.

- Diễn Quân, em khó chịu !

"Tiểu hồ ly nhà em xin anh tha đi !"

Đôi môi dưới của cô đang căng phồng, liên hồi co bóp chiếc lưỡi nghịch ngợm của anh, chất nhờn trong suốt không ngừng tuôn trào, ướt đẫm ga giường.



Biết cô đang rất khó chịu, anh không đùa với cô nữa, anh nhẹ nhàng dang rộng hai chân cô ra, cho cậu nhỏ vào bên trong và đều đặn nhịp.

Toàn thân cô không còn chút sức lực, mắt cô đầy hơi sương, cơ thể quyển rũ của cô đang lắc lư theo điệu dập của anh, đôi gò bồng đảo cứ thế mà dung đong đưa phập phồng...

Tiếng rên rỉ khe khẽ không ngừng vang lên giữa căn phòng rộng.

Tiếng bành bạch giữa hai thân dưới va chạm vào nhau càng lúc càng vang lên rất rõ.

Một lần nữa anh lại đưa cô lên đỉnh.

Thấy cô mơ màn vì cơn khoái cảm còn lưu lại, anh ra sức dập nhanh hơn và mạnh hơn, một lúc sau thân dưới của anh giật giật, hai tay anh siết mạnh eo có, anh rên lên một tiếng "ưm".

Cô cảm nhận bên trong của cô được một dòng nước âm ấm bắn mạnh vào, cô run rẩy ôm chặt eo anh.

Cả hai khóa môi nhau tha thiết triền miên, âu yếm thêm một lúc rồi anh mới chịu rời khỏi cơ thể cô, một loạt chất màu trắng đục chảy theo cậu nhỏ ra ngoài...

Mộ Thuần nghe đầu óc mình trống rỗng, mơ màn.

Diễn Quân nằm xuống bên cạnh cô "Thuần nhi !"

Cô bước xuống giường định đi vào phòng tắm, nhưng đôi chân cô không còn sức lực, chợt loạng choạng.

Diễn Quân nhanh chóng đỡ lấy cô và bế cô đi vào phòng tắm...

Cô đưa tay xả nước vào bồn.

Anh cầm vòi nước ấm xịt lên người cô rồi thoa đều sữa tắm lên cơ thể cô.

Thân dưới của anh lại bắt đầu rục rịch.

Cảm nhận được vật gì đó cấn cấn sau mông mình, cô khẽ nhíu mày "Không phải chứ !"

Rất nhanh anh nhấc cô lên và đặt cô ngồi lên bồn rửa mặt, cúi xuống ngoạm lấy hai quả đào.

- Ưm...m...Diễn Quân, dừng lại.

Anh đưa ngón tay mình tách cặp môi hồng hào phấn nộn vẫn còn đang sưng to của cô ra, ấn nhẹ ngón tay vào bên trong.

- Ưm...anh dừng lại nào Diễn Quân.



Miệng anh không ngừng liếm quanh đôi bồng đảo, thỉnh thoảng dùng lưỡi liếm láp lên hai hạt đỉnh hồng.

Mắt cô đầy hơi nước lóng lánh "Diễn Quân !"

Anh ngẩn đầu lên, thấy đôi mắt cô đầy hơi nước đang nhìn anh, đôi môi khô khốc, cô đưa chiếc lưỡi liếm lên vành môi. Chỉ vài động tác đơn giản này nhưng khi rơi vào mắt anh lại trở thành sự mời gọi, câu dẫn anh.

Anh kéo cô xuống quay mông về phía mình, đưa cậu nhỏ nhẹ nhàng di chuyển vào bên trong.

- Ưm...Diễn Quân, sâu quá !

Nhưng anh mắt điếc tai ngơ, đang ở tận chín tầng mây làm gì còn tâm trạng mà để tâm đến những lời thì thầm của cô, anh cứ thế mà nhịp đều đặn...

Cô như bị anh làm cho sởn cả tóc gáy, da đầu tê dại, toàn thân không còn chút sức lực.

Anh đột ngột đưa cậu nhỏ ra ngoài...

Trong phút chốc cô nghe phía dưới của mình trống trải.

Anh bế cô đặt vào bồn tắm, nhỏ vào vài giọt tinh dầu. Giúp cô xoa bóp nhẹ nhàng, da cô rất mềm mại, càng chạm vào cô, anh càng thích thú "Thuần nhi !"

Cô quay người lại đối diện với anh, cả hai nhìn nhau say đắm.

Cô ôm lấy anh rất chặt "Diễn Quân, anh dám phản bội em thì xác định nhé !"

"Chuyện đó thì không bao giờ xảy ra rồi"

Anh đưa tay nâng cô lên và đặt cô ngồi vào vị trí đúng trọng tâm.

- Ưm...

Anh cắn nhẹ vào trái tai cô, khiến cô không tự chủ mà rên lên...người uốn éo, lắc lư.

Hai tay giữ chặt vòng eo của cô, ghì chặt xuống.

Một lúc sau cả hai cùng đưa nhau lên đỉnh.

Xong mấy trận chiến oanh liệt, cô mệt quá nên lăn ra ngủ thiếp đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.