2 năm dài đằng đẳng kia đã khẳng định tình yêu Cao Đình dành cho Hàn Trúc là khắc cốt ghi tâm… 
Một tiếng trước. 
Sau khi tỉnh lại, Nam Viễn đã bước ra hành lang hít thở không khí. Hàn Kỳ bước đến đưa Nam Viễn xuống sảnh nhà hàn nói chuyện. 
[…] 
Tại một nhà hàng hoàng gia, diễn ra một lễ cưới như trong truyện cổ tích. 
Quan khách tham dự không thiếu sự hiện diện của song thân của chú rể, đó là cha mẹ của Hàn Trúc rơi nước mắt mừng cho đôi trẻ. 
Tiểu Bắp nâng đuôi váy cô dâu Cao Đình. Nam Viễn siết chặt bàn tay nhỏ bé của nàng dâu xinh đẹp. 
Trên bụt cưới, nghi thức trao nhẫn đầy hồi hợp. Nam Viễn rung tay mãi chưa theo đeo được nhẫn cho Cao Đình, phía dưới mọi người cổ vũ. 
“Anh sao vậy?” Cao Đình khẽ hỏi. 
Nam Viễn đột ngột ôm chầm lấy cô, run rẫy, giọng khẽ khàn. 
“Anh xin lỗi! Đã để em chờ quá lâu.” 
Không khí trong sảnh yên ắng hẳn, Nam Viễn lấy trong túi ra chiếc nhẫn cưới mà lần đầu anh đeo cho Cao Đình. 
Lúc này Cao Đình bất ngờ, hai hàng nước mắt tuôn dòng hạnh phúc. 
“Ngay từ ban đầu nó là dành riêng cho em.” 
Cao Đình không tin được đó là sự thật, lúc này Nam Viễn lật mặt trong chiếc nhẫn chữ Đ và T. 
Câu trả lời 3 chính thức sau 5 năm, đã khiến Cao Đình vỡ oà hạnh phúc. 
Những tràn pháo tay giòn giã chúc mừng. 
Phía xa Vân Dương cũng vỗ tay chúc phúc, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-si-tinh-xin-em-quay-ve/3348857/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.