Cùng lúc này...
Hàn Trúc về biệt thự mới, không thấy tình nhân nhỏ ở đâu, trong lòng nóng hơn lửa đốt bốc điện thoại gọi lại thuê bao.
"Khốn kiếp... em dám cãi lời tôi!"
Hàn Trúc sau khi tan làm đã tranh thủ về còn mua sẵn hai phần cơm, thề mà đổi lại tình nhân nhỏ không có nhà, phải chăng hắn đã quá nuông chiều nữ nhân này.
Đến 20 giờ đêm...
Tiếng động cơ xe đánh thức Hàn Trúc ngủ say ngoài ghế mây ban công, hắn đứng lên trông thây Cao Đình xuống xe vẫy tay chào tạm biệt Vân Dương, nụ cười thật tươi trên môi đôi trai gái, chả phải đang chọc tức Hàn Trúc sao.
Cao Đình vô thức ngẩn lên thấy Hàn Trúc lạnh tanh nhìn mình, lòng chợt hoảng sợ.
"Nguy rồi... sao hôm nay Hàn Trúc qua đây."
Cao Đình vào tới phòng khách, Hàn Trúc đã ngồi sẵn đợi cô.
"Em giỏi lắm, cả gan đi gặp nhân tình."
"Anh hiểu lầm rồi!" Cao Đình níu tay hắn cố gắng giải thích, nhưng lời cô nói không bằng chính mắt hắn vừa nhìn thấy.
Hắn vun tay khiến cô té ngã, lạnh giọng nói:
"Từ sau đừng hòng tôi lo cho mẹ em nữa, 3 năm đủ rồi!"
"Hàn Trúc, anh nói gì vậy? Tình cảm của chúng ta..."
Cao Đình khoát tay nam nhân kéo lại, hai hàng lệ thấm ướt somi cao quý của hắn, nhưng đôi mắt lạnh tanh nhìn cô, trầm giọng:
"Em đã vi phạm hợp đồng, và tôi kinh doanh thua lỗ."
Thua lỗ... Cao Đình đơ người, thật sự Hàn Trúc chỉ xem tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-si-tinh-xin-em-quay-ve/2969905/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.