Cậu bé liếc người đàn ông một cái rồi đi vào nhà, có lẽ bé con này nhận ra mùi hương khác biệt, nên dù có khuôn mặt giống như hai giọt nước thì vẫn nhận ra... 
"Rồi... Anh nói đi?" Muốn cái gì?" 
Nhạt Nhã Dương ngồi tựa sofa nhàng nhã hỏi, có vẻ cô chẳng quan tâm mấy về một người giống người ký hợp đồng 3 năm qua với cô. 
Điều đó càng khiến Hàn Trúc khẳng định cô gái trước mặt là cô vợ hợp đồng đã chết cách đây 3 năm, không ai lại chẳng kinh ngạc khi gặp một người giống như tạc nam nhân ở cạnh mình, huống gì Hàn Trúc tìm đến nhà, cô lại bĩnh thản đối đáp trách vấn hắn. 
"Cao Đình, chúng ta quay lại đi!" 
Nhạt Nhã Dương chao mày: "Xin lỗi Hàn tổng, tôi nể anh là đối tác của chồng tôi, nên tiếp đón, còn anh cứ như thằng điên, thì cảm phiền ra về dùm!" 
Hàn Trúc nỗi nóng trước chữ "điên" liền đem cô gái đè dưới thân, gằng giọng: "Em nói ai điên hả?" 
"Bỏ ra!" Cô vũng vẫy đẩy hắn ra, vung tay tát vào mặt hắn, đạp thêm một cái vào bụng nam nhân, rồi nhảy khỏi sofa, tránh xa người đàn ông nguy hiểm này, cô thở hỗn hểnh liếc hắn. 
Hàn Trúc ôm bụng đau nhưng trên môi lại nở nụ cười châm chọc: 
"Em đừng hòng qua mắc anh, ngoại trừ Cao Đình của anh, thì chẳng cô gái nào có cái nết chọc gan anh như cô ấy đâu!" 
"Hơ!" Nhạt Nhã Dương cười khinh bỉ một cái, rồi chỉ vào chính mình, đôi mắt đầy tức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-si-tinh-xin-em-quay-ve/2969876/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.