"Suỵt!" Vân Triết phản xạ đè cô gái xuống nệm, đồng thời bụm miệng cô gái lại.
"Anh làm gì trong phòng tôi vậy?" Nhạt Nhã Dương đạp vào bụng anh ta, mới nhận ra là Vân Triết.
Dang phong chỉ có cô nam quả nữ thì thật không hay, cô quay người muốn ra khỏi phòng...
[...] [.....]
"Bác sỹ Dương, hoa bách hợp."
Một nữ đồng nghiệp mang một bí hoa toa vào đặt lên bàn, trên hoa có thiệp dòng chữ "Anh Yêu Em."
Nhạt Nhã Dương sờ váo tấm thiệp đọc qua dòng chữ sến súa, rồi bức nó ra ném vào sọt rác.
"Vớ vẫn!" Cô lẩm bẩm rồi phất tay: "Gửi cô đấy!"
Nữ đồng nghiệp, ôm bó hoa hồng dầy những tờ tiền mệnh giá 100 nhân dân tệ rời đi.
"Anh biết ngay em không nhận!" Hàn Trúc bước vào đặt lên bàn là một camen. Nhìn qua nắp thủy tinh bên trong là miến gà.
"Anh mang thứ này đưa tôi là ý gì?"
"Em rất thích ăn món này, lúc trước anh vẫn nấu cho em ăn mà."
Nhạt Nhã Dương cười cười: "Hoá ra cô gái xấu số đó thích ăn thứ này!... Ha... Ngu ngốc."
Nụ cười chuyển sang nét đượm buồn, phải chăng số phận áp đặt cho cô thay thế cho cô gái tên Cao Đình đó.
Từ lúc trở về Trung Quốc, rồi gặp người đàn ông này, cuộc sống của cô đã bị xáo trộn. Rốt cuộc mình giống cô gái đáng thương đó lắm sao? Nếu thế tên này đúng là tra nam.
"Cao Đình..."
"Tôi không phải cô gái đã chết, phiền anh rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-si-tinh-xin-em-quay-ve/2969862/chuong-51.html