Mưa bên ngoài ngày một gào thét to, bao phủ bi thương cho cuộc tình tay 3, từng cánh hoa đào chạm vào khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp.
"Cao Đình... Em rất đẹp!" Vân Dương mỉm cười mãn nguyện... Bật lửa rơi dần trong không trung...
Hàn Trúc dùng hết sức lực cuối cùng chụp lấy bật lửa đóng lại. Vân Dương nổi nóng quay qua bóp cổ đối phương.
Lúc này bên ngoài tiếng vỗ tay náo nhiệt vang lên, một đám người mặc âu phục trắng bước vào. Khi cả hai còn đang kinh ngạc, thì một giọng nói trung niên trầm bỗng vang lên.
"Làm tốt lắm!"
Giọng nói này? Cả hai đã cùng suy nghĩ, đúng vậy người đàn ông bước vào là Chúc Đài. Ông ta tiếng đến nâng cằm Vân Dương, buông câu khen ngợi.
Vân Dương cảm thấy có điều gì đó không đúng. Tại sao Chúc Đài có mặt ở đây? Tại sao lại nói lời khen ngợi này. Nhanh thôi anh ta đã hiểu mình bị lợi dụng, khi thấy Chúc Tử Yên bước vào.
"Các người lừa tôi?" Vân Dương nhớ Chúc Tử Yên bảo bản thân nghịch với cha, chỉ cần hợp tác với ả chia rẽ Cao Đình vời Hàn Trúc, thì đôi bên sẽ có được người mình muốn.
"Cuối cùng tôi cũng có được thứ mình muốn rồi!" Chúc Tử Yên cười đắt ý, khoát vai Hàn Kỳ từ ngoài uy nghiêm bước vào.
Từ đầu tới cuối Chúc Tử Yên chỉ yêu Hàn Kỳ, vì trả thù Hàn Kỳ nên mới hại Cao Đình thê thảm. Trên chuyến tàu định mệnh năm đó vốn dĩ không có người tên Triệu Phong Hành nào cả, khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-si-tinh-xin-em-quay-ve/2969822/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.