*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Số tiền đó tôi sẽ cho không cô. Và cô...phải mau chóng rời khỏi Phục Ân.
Vòng tay trước ngực, Giai Giai nghiêm mặt. Ngày trước Ngô Tử Dung đã xáo trộn cuộc sống của Phục Ân, khiến anh sống không bằng chết. Bây giờ lại đến Kiều Lạc Y, một cô gái không quyền, không tiền, không danh phận liệu đã đủ xứng? Chỉ nhờ vào gương mặt và dáng vóc kia sao? Sở Giai Giai này không bao giờ tin đối với Phục Ân thì Lạc Y là thật lòng. Những cô gái ngoài kia muốn tiếp cận anh chỉ vì chi phiếu, cả sự an toàn khi ở bên. Cô ấy cũng không ngoại lệ, chắc chắn đối với anh cũng chỉ vì xa hoa phù phiếm. Nếu như muốn có bao nhiêu tiền thì cô sẽ cho, không thiếu một xu.
Lạc Y cười nhạt. Thì ra Sở Giai Giai đã động tâm với Phục Ân. Thảo nào luôn thành kiến, chèn ép cô như vậy. Đến đây là muốn dùng tiền để đuổi cô đi? Cô ta quả là xem thường cô rồi. Lạc Y đã từng nói nếu như Phục Ân không có gì trong tay thì cô cũng vẫn ở bên. Cả cuộc đời này có lẽ đã gắn chặt với anh, không thể dứt ra được nữa.
Nhẹ nhàng lướt qua Giai Giai, cô khẽ cười.
- Có lẽ tôi đã làm Sở tiểu thư thất vọng rồi. Viện phí đều đã đóng đủ, xem ra yêu cầu của cô cũng không thể thực hiện.
Bắt khủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-sac-lam-vo-anh-tan-hai-lan/2078498/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.