“Thánh, con muốn làm gì?” Hứa Tuyết Cầm đẩy cánh cửa phòng đóng chặt, bên trong là một loạt các bác sĩ áo trắng đứng đó, bà biết những người này, là đội ngũ của tổ chức y tế do Hắc Ngân Thánh lập ra, nghiên cứu một loại thuốc điều khiển trí nhớ con người.
Đối với người phụ nữ vừa mới xuất hiện, Hắc Ngân Thánh cũng không kinh ngạc, hắn vuốt cằm nói với những người đó, “Cứ định như vậy đi, cam đoan làm cho tốt đừng có lại xảy ra chuyện gì! Các ngươi đi ra ngoài đi!”
Đoàn người nối đuôi nhau đi ra ngoài, Hứa Tuyết Cầm đau lòng nhìn hắn, “Con cho Tình Không dùng thuốc mất trí nhớ sao, con điên rồi sao?”
“Con sớm đã điên rồi!” Hắc Ngân Thánh buông tay, sau đó đưa lưng về phía Hứa Tuyết Cầm, “Mẹ, đừng nhìn, đừng lo, để cho con và Tình Không ở cùng nhau đi!”
Chờ cô mất đi toàn bộ trí nhớ, quên hết mọi người, hắn muốn mình trở thành người duy nhất trong sinh mệnh của cô!
“Con muốn hủy hoại con bé sao? Tình Không sẽ hận con, nếu có một ngày trí nhớ con bé khôi phục, cô sẽ càng hận con, như vậy hai đứa chẳng còn gì! Mẹ không muốn nhìn đến ngày đó, tất cả thực đáng thương!” Hứa Tuyết Cầm vừa nghĩ đến thôi là muốn ngăn cản, nhưng Hắc Ngân Thánh lại khư khư cố chấp.
“Không có một ngày như vậy, con sẽ làm cho cô vĩnh viễn cũng không đứng dậy, vĩnh viễn sống trong thế giới chỉ có con, con có thể!”
Nếu nửa năm trước cô không đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-qua-tan-nhan/2087960/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.