Tiếng tát tay thanh thúy vang lên trong căn phòng trống vắng, chung quanh yên lặng không tiếng động.
Người trên giường vẫn yên lặng ngủ say như trước, Hàn Húc tức khắc lấy băng gạc băng bó cho cô, lại cẩn thận xem có vết thương khác nữa không.
“Anh đánh em?” Sơ Tình ôm mặt trái, ánh mắt trừng thật to nhìn Lôi Ân, hắn lạnh lùng, hắn tát cô một cái nghiêng mặt, cánh môi cô nhếch lên.
“Anh cư nhiên đánh em?” Trái tim Sơ Tình đều tan nát, Lôi Ân cho tới bây giờ ngay cả chạm vào một sợi tóc của cô cũng luyến tiếc, hắn hôm nay vì Mộ Tình Không đánh cô!
“Từ nay về sau, chỉ cần xúc phạm tới Tình Không, bất luận là ai, tôi cũng không sẽ bỏ qua!” Ánh mắt Lôi Ân gắt gao nhìn chằm chằm người trên giường, nhìn đến sắc mặt cô mới hồng lên một chút lại tái nhợt đi.
“Lôi Ân, anh đừng hối hận!” Sơ Tình gắt gao chịu đựng, mắt đầy ngấn lệ, không cho phép bản thân khóc trước mặt hắn.
Trước kia, người đàn ông này sủng cô đến tận trời, hiện tại đem cô ngã vào địa ngục, muốn cô chấp nhận hiện thực này như thế nào?!
“Sơ Tình, Sơ Tình, đừng náo loạn, ngoan, Vân di cùng con đến chỗ cha nuôi được không?” Cốc Vân đúng lúc đến đem Sơ Tình lôi đi, cô chống đối, bị tức giận gạt tay bà, sau đó hướng về phía Lôi Ân gầm gào, “Tôi không đi, phải đi là cô ta!”
“Nơi này là nhà của tôi, nhà của tôi……” Ánh mắt cô nhìn hết thảy mọi thứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-qua-tan-nhan/2087939/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.