Chương trước
Chương sau
……………..

Vẻ mặt Lôi Ân hiện lên sự không yên lòng, nhưng vẫn gật đầu, cũng không cần cẩn thận nghe xem Hàn Húc nói thế nào, hiện tại trong đầu hắn chỉ toàn nghĩ đến những gì Tình Không nói.

Trong nhà này, không ai dám cãi lời của hắn, hắn là chủ nhân nơi này, nhưng hắn kính trọng Cốc Vân, lại không dự đoán được bà lại cậy già lên mặt, khi dễ đến Tình Không. Nói thật, hắn trước kia thật không ngờ, Mộ Tình Không còn có lúc hung dữ như vậy, con mèo nóng nảy sẽ cắn người, huống chi, phụ nữ đó lại còn là con mèo hoang!

“Điện hạ……” Hàn Húc nhìn Lôi Ân thần du suy nghĩ, hắn muốn nói lại thôi, Lôi Ân nhếch mày kiếm, không hờn giận nhìn bộ mặt phó mặc cho hắn của anh ta.

“Hàn Húc, anh không phải là có chuyện gì khác muốn nói với tôi chứ?” Ánh mắt lãnh liệt của hắn như tia x quang xuyên đến, Hàn Húc lập tức chột dạ cúi thấp đầu xuống, nắm tay hai đấm đặt ở bên cạnh người, trả lời hai chữ, “Không có!”

Hắn hồ nghi nhìn Hàn Húc một cái, sau đó hừ lạnh đi vào trong phòng, Sơ Tình cũng chưa ngủ, nằm đưa lưng về phía hắn, Lôi Ân thoát quần áo vào phòng tắm, đi ra thời điểm phát hiện kia kiện áo sơmi sớm đã bị quăng vào thùng rác, thân ảnh trên giường vẫn như trước không hề nhúc nhích, Lôi Ân đột nhiên muốn giận, nhanh như điện bật đèn bàn sáng lóe. Ánh sáng cây đèn khiến Sơ Tình từ trên giường bật dậy, ánh mắt u oán nhìn chằm chằm áo sơ mi bị ném vào thùng rác kia.

Tình Không chán nản lại nhìn thưởng thức cúc áo bạc mà cô đã dùng dây đỏ xuyên qua giữ lại, thật sự là một người đàn ông xa xỉ, chỉ riêng một chiếc cúc áo thôi cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy hắn sống xa hoa như thế nào.

Chiếc cúc áo vẫn còn lưu lạc hương thơm của hắn, Tình Không dùng đầu ngón tay vuốt ve, trong lòng có chút cảm xúc khác thường, cô đeo sợi dây đó lên cổ, vị trí của nó giờ ở chỗ rất gần với tim, mang theo một chút tư vị gì đó của hắn cũng thú vị.

King hai ngày này thật sự rất hiếu động, lần trước sau khi bị Tình Không nạt xong, nó có chút hơi có phần e dè cô, cả ngày không dám tiến lại gần, khiến cho một đám người hầu tìm nó đến khổ.

Lôi Ân bước xuống xe, một con vật màu đen to lớn chạy lại ngay bên cạnh hắn, không biết có phải do Tình Không dạy nó phân biệt địch ta hay không, nó nhìn thấy Lôi Ân là chỉ muốn cắn, nhưng chung quy lại vẫn không dám.

Tàng ngao vốn dĩ là động vật có bản tính hung hãn, nhưng mà tàng ngao trước mặt, rốt cuộc vẫn là một con cái!

Lôi Ân bình tĩnh dùng chân đá nó ra, nó há mồm liền cắn ống quần hắn, không đợi Tra Lý tiến lên, người hầu phía sau nó đã vội vã chạy lên, vẻ mặt sợ hãi nhìn Lôi Ân đồng thời cũng kéo nó đi.

“Xin lỗi điện hạ là chúng tôi không trông coi Kinh cẩn thận……” Lôi Ân đã hạ lệnh, không cho phép người ở hậu viện chạy đến trước tiền viện, có hai nữ giúp việc nhanh miệng nói, không ngừng ngã xin lỗi, Lôi Ân nghe thấy hai người họ nói tên King kia, sắc mặt đen lại.

“Con chó này gọi là gì?”

“Điện, điện hạ……” Đám người hầu sợ đến mức tái mặt, bọn họ đây là do đã gọi quen nên cũng không cẩn thận xúc phạm đến Lôi Ân.

“Xin điện hạ thứ lỗi!” Cô gái đứng đầu bị Lôi Ân trừng mắt, lắp bắp,“Dạ, là do ….Tình Không tiểu thư đặt tên!”

Lôi Ân thay đổi sắc mặt, phía sau, Tra Lý và Dịch Hàn đứng sau sắc mặt cũng có chút biến đổi nhưng không khó để phát hiện ra họ đang cố gắng không cười.

Vị Tình Không tiểu thư này, lá gan thật là…… Rất lớn!

*******

“Sơ Tình, nào, lại ăn một chút đi, ăn uống như vậy thân thể nào chịu đựng nổi?”

“Bằng không thích cái gì cứ nói cho Vân di biết, Vân di tự tay làm cho con, được không?”

Cốc Vân cầm bát sứ trong tay, nhìn cô gái tiều tụy trước mặt, dỗ như thế nào cũng không khiến cô bé ăn được.

“Vân di, con không muốn ăn! Dì đem đi đi!” Sơ Tình che mũi xoay đầu đi, làm vẻ mặt khó chịu khiến Cốc Vân chỉ biết thở dài, “Không ăn sao được? Con xem con đến thế kia….!”

“Vân di!” Sơ Tình đứng dậy muốn đi lên lầu, Cốc Vân vội vàng đi theo phía sau, trùng hợp Lôi Ân đã trở lại, bà dừng chân, nhìn hắn nói,“Mấy ngày nay cũng chưa ăn cái gì, không biết con bé là làm sao vậy……”

Lôi Ân chau mày, lại phân phó phòng bếp một lần nữa chuẩn bị một bữa tối, quay đầu nói với Cốc Vân, “Vân di, Sơ Tình là người phụ nữ tôi sẽ kết hôn, con sẽ bảo hộ và chăm sóc cô bé!”

Lời nói của hắn dừng lại một chút, sau đó dùng một loại chưa bao giờ từng có nghiêm khắc ánh mắt nhìn về phía nàng, “…..Nhưng trừ việc này ra, tôi cũng không muốn có bất kì ngoại lệ nào khác, mời người sau này đừng tùy tiện động đến người của tôi!”

Một câu, liền tuyên cáo Tình Không là người của hắn, hắn có thể khi dễ nàng, nhưng người khác không được!

Lời nói của hắn là cảnh cáo, Cốc Vân đương nhiên nghe ra, con bé đáng ghét kia đã nói gì với Lôi Ân sao?

Nói xong, hắn xoay người lên lầu, không cho Cốc Vân có cơ hội mở miệng. Cốc Vân nhìn dáng vẻ kiêu căng của hắn, nghiến răng nghiến lợi, Lôi Ân luôn luôn kính trọng bà, ngay cả một câu lời nói nặng cũng chưa từng nói qua, nhưng mà hiện tại, thế nhưng vì con bé kia mà giờ đã buông lời cảnh cáo với bà!

*******

Sơ Tình đứng xa xa nhìn Tình Không giống như nàng tiên cá bơi lội trong bể nước, da thịt trắng nõn, xinh đẹp khuôn mặt, còn có khí chất xuất thần kia, Tình Không so với cô còn có sức sống hơn, mạnh khỏe hơn.

“Đứng lại! Đừng lại đây!” Tình Không không quên nhớ từng có hai lần, ngoài ý nghĩ mà trở thành người hãm hại Sơ Tình trong mắt người khác.

Sơ Tình bị nàng vẻ mặt phòng bị bộ dáng dọa đến, quả thực đứng ở nơi đó, nhìn Tình Không theo trong nước đứng lên, sau đó khoác quần áo hướng trên bờ đi tới, thái dương bắn thẳng đến hạ, nàng cổ thủ sẵn bạc kim cúc áo phát ra chói mắt quang mang, nàng nhếch môi, đứng ở nơi đó, cứ như vậy nhìn không chuyển mắt nhìn chằm chằm Tình Không.

“Tình Không, nếu Vân di có làm gì đối với cô, đó cùng là vì tôi, tôi thay dì ấy xin lỗi cô!”

Sự yếu thế của Sơ Tình làm cho Tình Không có chút không hiểu, ai làm thì người đó phải chịu, cho dù cô đối với Cốc Vân có thành khiến, nàng cũng sẽ không giận lây sang Sơ Tình.

“Tôi không có cách nào buông King ra được, cho dù tôi không vui, anh ấy cũng muốn giữ cô lại bên mình, tôi yêu anh ấy! Cho nên tôi phải chấp nhận cô, giống như tôi, chúng ta là người phụ nữ của King!”

Miệng nói ra những lời này, đối với Sơ Tình thực khó khăn, không có một cô gái nào lại muốn chia sẻ người đàn ông của mình với người phụ nữ khác, nhưng may mắn đó là Tình Không. Vì đó là Tình Không!

“Sơ Tình?” Tình Không không có dự đoán được nàng hội đột nhiên đối nàng nói ra này lời nói, Sơ Tình sắc mặt thật không tốt xem, lòng của nàng lý cũng theo sát sau thu lên, chính là loại cảm giác này, song bào thai tâm tính tự cảm ứng.

“Tình Không, tôi không có ác ý, người King quý trọng, tôi cũng sẽ cố gắng đi quý trọng, chúng ta, làm chị em của nhau có được không?”

Lúc cô gái nói đến hai chữ chị em, Tình Không trong lòng thực cảm động, các cô vốn dĩ là chị em mà!

Thấy Tình Không không trả lời, Sơ Tình vội vàng giữ lấy tay cô, bởi vì lên cơn khó thở, hô hấp không tới, cô đột nhiên che miệng, bắt đầu nôn mửa.

“Nôn ~~~~~~~ ngô ~~~~~~~”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.