Nhưng chỉ vài giây, khóe môi vừa khẽ cong lên lại cứng nhắc.
Tàng ngao này cơ bản khá giống Mark, nhưng cho dù có giống, cũng sẽ không phải Mark!
Mark đã chết, là cô hại chết!
Phía sau, Lôi Ân cũng để ý thấy được hành động của Tình Không, thậm chí nhận ra cả ánh mắt tự trách của cô.
Lôi Ân nghiêng người, không biết nói chút gì với Dịch Hàn, Dịch Hàn vuốt cằm, tàng ngao từ trong lòng Tình Không chạy ra với hắn, Tình Không lại bị mang về chỗ khu nhà lớn màu tím.
“Tình Không tiểu thư, cô đặt cho nó một cái tên đi, điện hạ cũng nói để cô làm chủ, nó là một con cái. Điện hạ cố ý chọn lựa nó đấy!”
Dịch Hàn đem tàng ngao trong tay thả xuống, nói với Tình Không.
Con chó đó đúng là nhận biết được chủ nhân, không ngừng cọ lấy chân Tình Không, Tình Không thậm chí còn nhớ rõ, lần đó cô cùng Mark chơi đùa, tuyên bố còn tìm cho nó một lão bà, sau Lôi Ân nói, hắn nơi này không có tàng ngao cái, con tàng ngao cái này là gì? Là vì cô mà nuôi sao?
Tình Không sờ sờ nó bộ lông, so với Mark thì mềm hơn, lông cũng dài, nhưng rốt cuộc cô vẫn không tìm được cảm giác giống như với Mark.
Cô đột nhiên buông tay, bình tĩnh nói với Dịch Hàn,“Anh mang nó đi đi! Tôi không cần!”
Cô trước giờ đều tự dựa vào mình, không hề dựa vào Hắc Ngân Thánh, không thuận theo dựa vào bất cứ kẻ nào.
Nói xong câu đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-qua-tan-nhan/2087904/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.