Tình Không đã hơn nửa tháng không nhìn thấy Lôi Ân, làm bạn với nàng chỉ có một căn phòng trống trải, xung quanh là hoa thủy tiên màu tím.
Loài hoa này được trồng ở đây có lẽ cũng bởi vì cô gái kia?
Không biết vì sao trong lòng Tình Không nổi lên một cảm giác rất ghen tỵ. Cô không hiểu tại sao bản thân lại có cảm giác đó. Trước kia Hắc Ngân Thánh cũng có không biết bao nhiêu người đàn bà ở bên,cô cũng không hề có cảm giác ghen tị chua xót mãnh liệt như thế này.
Trở về từ Tam Giác Vàng, cô cũng bị bệnh một hồi, nhưng hắn chưa từng đến hỏi thăm nhìn cô một chút.
Nửa tháng trước trong khu rừng vắng kia, hắn còn tà khí nói với cô,“Tôi chờ cô….. Chờ cô cam tâm tinh nguyện cho tôi!”
Vậy mà trong nháy mắt, hắn dường như đã quên mất sự tồn tại của cô.
Trong hồ nước trong veo, thủy tiên tím trổ hoa kiều diễm. Đóa hoa màu tím trẻ trung ướt át, giống như khuôn mặt cô gái đang cười đầy mê hoặc. Từng hang mây trắng nổi lên dưới đáy hồ tạo thành một khung cảnh hoàn mỹ.
“Hoa đẹp, cảnh đẹp, người còn đẹp hơn…..” Đột nhiên có tiếng bước chân vang lên từ phía sau lưng, Tình Không mừng rỡ quay đầu, trước mặt cô là khuông mặt đã lâu không gặp đang tươi cười của Hàn Húc.
“Anh…. Sao anh lại ở đây?” Tình Không hình như đã quên mất, Hàn Húc là bác sĩ riêng luôn ở bên cạnh Lôi Ân, chỉ là anh ta cung với Tra Lý về muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-qua-tan-nhan/2087834/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.