Dư Vũ Lam ngồi đợi anh trong bếp cho đến khuya , vì đói quá nên cô đã tự ý ăn trước , nhưng cô vẫn phải chờ Đường Lãnh Phong về để dọn dẹp . Cô ngồi chờ mãi cho đến khi ngủ lúc nào không hay. Gần 12 giờ , bên ngoài có tiếng mở cửa nhưng Dư Vũ Lam vẫn say ngủ . Tiếng bước chân thật chậm rãi , từ từ tiến vào phòng ăn . Bóng dáng cao lớn thoáng chốc đã bước đến chỗ của Dư Vũ Lam , ánh mắt sắc bén lướt nhìn cô , bàn tay to khỏe đập mạnh xuống bàn. *Rầm...... Dư Vũ Lam giật nảy mình khiến cô bật người ra phía sau , ngã xuống sàn .
"Á..." - Đôi mắt to tròn nhìn người đàn ông đang đứng kế bên , chính anh đã khiến cô té nhào như thế , làm cho cô trở thành một màn nháo kịch cho anh xem . Cô lồm cồm bò dậy , tức giận nói "Anh làm cái trò gì vậy hả ?"
Đường Lãnh Phong nhàn nhạt liếc cô một cái rồi ngồi xuống , khuôn mặt không chút biểu tình , lạnh giọng cất tiếng "Ai cho phép cô ăn trước ?"
"Tôi không ăn trước không lẽ phải chờ đến tận bây giờ ? Tôi rất đói !" - Dư Vũ Lam bất mãn trả lời . Anh có bị điên không , bắt cô phải nhịn đói , lỡ như chờ anh về , anh lại không cho cô ăn , lúc đó cô phải ôm bụng đói đi ngủ sao ???
"Đó là việc của cô , cô xem lời nói của tôi là gì ?"
"Được rồi , vậy coi như tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phuc-hac-khong-nen-yeu-anh/31215/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.