Lúc này đây, Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn Đô Đô, nhưng ánh mắt lại dùng trên người Hạ Tử Hy, “Hạ tiểu thư, cô và bạn cô có chắc là không cố ý không?”
Nghe đến đây, Đô Đô có chút không vui, vừa định đáp trả đã nghe Hạ Tử Hy mở lời trước, giọng điệu cũng không có ý tức giận, ngược lại còn nghe ra được ý cười trong đó, “Lăng tiểu thư, tôi tại sao phải cố ý làm như vậy?”
“Đúng vậy!” Đô Đô tiếp lời.
Nghe vậy, Lăng Tiêu Vân nhếch môi cười nhạt, “Vấn đề này, ai mà biết được?” Vừa nói vừa nhìn khiêu khích Hạ Tử Hy.
Đô Đô thật sự không thể chịu nổi dáng vẻ điên cuồng hiện tại của Lăng Tiêu Vân, cô càng không có kiên nhẫn như Hạ Tử Hy liền lập tức nói, “Lăng tiểu thư đúng không? Có phải cô bị mắc bệnh hoang tưởng không?
Từ trước đến nay chưa có ai dám nói như vậy trước mặt Lăng Tiêu Vân, cô ta có chút bất mãn, nhìn chằm chằm vào Đô Đô “Cô vừa nói gì?"
“Không phải sao? Nếu như có thật sự mắc chứng bệnh này thì nên nhanh chóng đi gặp bác sĩ, có bệnh thì phải trị!”
“Cô..." Lăng Tiêu Vân tức đến mức không thở nổi, lúc này cô ta quay sang nhìn Mục Cảnh Thiên đang đứng bên cạnh, nhịn không được mà nói, Cảnh Thiên, anh xem, bọn họ vậy mà lại ức hiếp em...”
Nhìn dáng vẻ bực tức hiện tại của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên ngược lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, nhìn liếc qua Đô Đô và Hạ Tử Hy, sau đó từ từ nở một nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phuc-hac-ba-dao-lao-ba-em-that-me-nguoi/186801/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.