Nhìn bộ dạng căng thẳng của Hạ Tử Dục, Mục Cảnh Thiên lười biếng nhướng mày, “Vậy thì tốt, vậy thì tôi cũng không làm phiền hai người nữa, anh vợ!” Vừa dứt lời, Mục Cảnh Thiên vui vẻ mà rời khỏi. Lần này đổi lại là Lăng Tiêu Vân có chút bất ngờ.
Anh vợ?
Chẳng lẽ nói, người vợ trước đây của Mục Cảnh Thiên chính là em gái của Hạ Tử Dục?
Đợi đến khi cô có thể phản ứng lại, Mục Cảnh Thiên đã vượt qua cô đi về phía trước, cô cũng chỉ có thể nhanh chóng bước lên đuổi theo hắn.
Khi dùng bữa, toàn bộ tâm trí của cô đều không đặt trên món ăn. Mục Cảnh Thiên không thích ăn sushi, có thể nói, hắn càng thích dùng món tây hơn.
Nhưng hôm nay khi dùng bữa, hắn cũng không than phiền lấy một câu.
Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên, gần như mất cả nữa ngày mới hồi phục tinh thần, “Cảnh Thiên, vì trước của anh là em gái của Hạ Tử Dục?”
Nghe câu hỏi của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên ngước lên nhìn cô, “Đúng vậy, có chuyện gì không?"
Nhìn vẽ mặt lãnh đạm của Mục Cảnh Thiên, tựa như chỉ có mình có suy nghĩ quá nhiều, “Không có việc gì, chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, không ngờ lại trùng hợp như vậy!”
Nói đến vấn đề này, Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười lạnh, lúc này trong tâm trí hiện lên khung cảnh lần đầu tiên gặp người phụ nữ đó.
Một bộ trang phục công sở màu đen, tóc búi gọn, đeo một cặp mắt kiếng, khuôn mặt không chút cảm xúc, chính là hình tượng gái già điển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phuc-hac-ba-dao-lao-ba-em-that-me-nguoi/1479774/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.