🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nghe lời này của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân ngẩn người, quay đầu lại nhìn anh ta. “Cảnh Thiên, anh."
Nhìn bộ dạng căng thẳng của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên nở một nụ cười xấu xa, “Thế nào? Lo lắng rồi?”
“Anh đang nói đùa đúng không?” Lăng Tiêu Vân căng thẳng hỏi lại Mục Cảnh Thiên. Đúng vậy, cô thật sự rất căng thẳng, rất lo lắng.
Vốn dĩ sự xuất hiện của Hạ Tử Hy đã khiến cô ta cảm thấy không thoải mái, hiện tại những lời này của Mục Cảnh Thiên càng khiến trong lòng cô vang lên một âm thanh báo động, khiến cô không thể không sợ hãi lo lắng.
Nhìn dáng vẻ căng thẳng của cô, Mục Cảnh Thiên chỉ cười, “Tất nhiên là nói đùa rồi!”
Mặc dù Mục Cảnh Thiên nói như vậy, nhưng không biết tại sao Lăng Tiêu Vân vẫn cảm thấy Mục Cảnh Thiên không giống đang nói đùa chút nào.
Vào lúc Lăng Tiêu Vân đang muốn nói thêm gì đó, Mục Cảnh Thiên đã nói, “Thế nào? Chúng ta cũng đi ăn thủ cửa hàng sushi mới mở đi, nghe nói rất ngon.”
Lăng Tiêu Vân lúc này đang ngồi trên ghế lái phụ, nhìn Mục Cảnh Thiên, trong lòng đột nhiên sinh ra một cảm giác sợ hãi, cảm giác như cô sắp mất đi Mục Cảnh Thiên vậy.
Không đợi cô trả lời, Mục Cảnh Thiên đã nhanh chóng phóng xe đi.
Sau khi đến nhà hàng sushi, Hạ Tử Hy và Hạ Tử Dục cùng nhau tiến vào bên trong, ngồi vào vị trí đã đặt chỗ trước đó.
“Đúng rồi anh hai, anh làm sao biết em đã quay lại?" Hạ Tử Hy hỏi.

Hạ Tử Dục có chút ngây người, “Thế nào? Đột nhiên hỏi vấn đề này, lẽ nào em không muốn anh hai biết chuyện này sao?”
“Không có, chỉ là tò mò tại sao anh lại biết thôi...” cô đột nhiên nhìn Hạ Tử Dục nói, “Là do Đô Đô nói?"
Ba người bọn họ từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, chuyện cô quay về nước chỉ có một mình Đô Đô nắm rõ, hơn nữa quan hệ của Đô Đô và Hạ Tử Dục từ trước đến giờ vẫn rất tốt.
Thật ra Hạ Tử Dục có thể phủ nhận.
Tùy tiện tìm một lý do nào đó, nhưng anh không muốn lừa gạt Hạ Tử Ну.
Trên thế giới này, người duy nhất anh không muốn lừa gạt chính là người em gái này.
“Em biết nhất định là cậu ấy nói!”
“Em đừng trách cô ấy, là do anh gọi điện thoại, cô ấy không cẩn thận nên nói ra thôi!”
Hạ Tử Hy cười, “Em cũng không trách cậu ấy, anh hai, anh đang căng thẳng cái gì?"
“Không có!”
“Rõ ràng là có!" Hạ Tử Hy vừa nói vừa cười, sau đó nhìn Hạ Tử Dục, “Anh hai, nói thật Đô Đô cậu ấy rất tốt, nếu như cậu ấy có thể làm chị dâu của em, em sẽ cảm thấy rất vui!”

Đôi mắt long lanh trước mặt đang ngước nhìn anh, khiến cho Hạ Tử Dực có chút hoảng hốt, liền lập tức dời tầm mắt.
“Anh đối xử với Đô Đô cũng giống như anh đối xử với em vậy!"
“Được thôi!” Hạ Tử Hy cũng không muốn miễn cưỡng anh, khi tình yêu đến ai cũng không ngăn cản được, khi tình yêu vẫn chưa đến, dù bạn có cố gắng đến đâu cũng vô ích.
Hạ Tử Hy về điểm này rất hiểu rõ.
Nhưng trong mắt của cô, Đô Đô và anh hai rất xứng đôi với nhau. Nhưng chuyện tình cảm vẫn nên do hai người bọn họ từ từ bồi dưỡng.
“Được rồi, em đừng suy nghĩ vẩn vơ nữa!” Hạ Tử Dục nói. Hạ Tử Hy cười, “Em biết rồi!”
“Hạ tổng!”
Khi hai người bọn họ đang nói cười vui vẻ thì trên đầu vang lên một âm thanh từ tính lạnh nhạt.
Khi nghe âm thanh này, Hạ Tử Hy không tự chủ được cảm thấy sau lung lạnh lẽo.
Âm thanh này, còn ai khác ngoài Mục Cảnh Thiên?
Vị trí ngồi hiện tại của Hạ Tử Dục đối diện với Mục Cảnh Thiên, khi nguyớc mắt lên nhìn thấy anh ta, Hạ Tử Dục cũng có chút bất ngờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.